Tôi vừa sinh con thứ 3 hơn 1 tháng. Thời gian mang bầu, sức khỏe tôi yếu, sợ ảnh hưởng đến em bé trong bụng nên hai vợ chồng nằm riêng, kiêng cữ chuyện phòng the.
Ban đầu chồng tôi thấy bứt rứt, khó chịu vì sinh lý anh đang ở độ sung mãn nhưng sau đi khám, nghe bác sĩ nói hai vợ chồng phải hết sức giữ gìn vì cổ tử cung của tôi ngắn, dễ sinh non, anh mới chịu nằm một mình. Tuy vậy, chồng vẫn thở dài, kêu ‘bí bách’, không chịu được.
Thời gian này, tôi cũng xin tạm nghỉ, dưỡng thai. Kinh tế hai vợ chồng khá giả, gia đình hai bên nhiều của ăn, của để. Vì vậy, tôi cũng không quá bận tâm về vấn đề tiền bạc.
Vợ nghỉ 5 ngày, chồng tôi hớn hở về thông báo, vừa nhờ được bà bác họ giới thiệu cho một giúp việc 40 tuổi tên Phượng, hơn vợ chồng tôi 7 tuổi, nhanh nhẹn, tháo vát, nấu ăn ngon.
Anh nói đã hẹn người phụ nữ đó đến gặp tôi vào sáng hôm sau. Nghĩ mình bụng to, nằm một chỗ mọi việc cơm nước, chăm 2 con nhỏ cũng cần người phụ, tôi đồng ý ngay.
Chị Phượng có ngoại hình phốp pháp, da dẻ ửng đỏ, nghe chị giới thiệu, chị và chồng ly thân 10 năm do anh cờ bạc. Giờ các con đỗ đại học trên Hà Nội, chị muốn kiếm thu nhập, thêm thắt lo cho con.
Tôi vốn khó tính, chưa thuê giúp việc bao giờ vì không yên tâm. Bởi vậy, tôi đưa ra thời hạn một tuần thử việc, để xem chị làm việc ra sao?
Chẳng ngờ, chị khiến tôi rất ưng ý, cơm nước ngon lành, quần áo giặt sạch sẽ, là phẳng phiu. Nhà cửa lúc nào cũng sáng bóng. Chị ở nhà tôi từ khi tôi mang thai 5 tháng.
Không hiểu vì lý do gì, từ dạo đó chồng cũng ít than thở việc ‘thiếu thốn’ như trước. 9 giờ tối tôi lên giường ngủ, anh cũng lẳng lặng sang phòng đọc sách nằm.
Sáng ra, tôi vừa tỉnh giấc đã thấy chồng chuẩn bị cốc sữa, thuốc men cho vợ trên bàn kèm lời nhắn nhủ yêu thương. Có vẻ, tinh thần anh rất thoải mái, vui vẻ.
Thấm thoắt mấy tháng cuối thai kỳ trôi qua nhanh chóng, tôi sinh được cậu con trai út nặng 4kg. Ông bà nội ngoại mừng rỡ, ngày nào cũng qua thăm.
Ông bà còn nức nở khen chị Phượng chu đáo, biết nấu ăn cho sản phụ ngon mà phù hợp kiêng cữ.
Những ngày mới ở viện về, tôi đẻ mổ, vết khâu còn đau, lại mất sữa. Buổi đêm, con quấy khóc, tôi gần như mất ngủ. Chị Phượng chạy sang lo lắng, bế ẵm, pha sữa.
Thấy vợ yếu, chồng tôi đề nghị đêm để con trai ở bên phòng chị Phượng, có gì chị quan sát, để ý cho. Đợi hết tháng, tôi khỏe lại, đưa con về phòng.
Vậy là tôi không còn bị căng thẳng, mất ngủ vì con quấy khóc. Tôi dần lấy lại sức, đầu óc thư thái hơn. Trộm vía, con trai tôi bắt đầu vào nếp, ăn ngủ tốt, không còn cảnh ‘ngủ ngày, cày đêm’ nữa.
Một đêm, tôi vừa đặt con nằm xuống nôi, còn mình chuẩn bị chìm vào giấc ngủ, bất chợt nghe tiếng ồn vọng xuống từ căn phòng áp mái.
Đây là căn phòng tôi dùng làm nơi để đồ chơi, bày trí không gian nho nhỏ cho các con nghịch ngợm.
Tôi nhẹ nhàng leo lên cầu thang rồi chết sững chứng kiến chồng và chị Phượng xem phim ‘đen’. Cả hai mặc quần áo hớ hênh, mắt chằm chằm vào màn hình ti vi.
Cảnh tượng trước mặt làm tôi phẫn nộ vô cùng nhưng tôi cố gắng kìm nén, chờ cơ hội xem hai người có động thái gì khác nữa không.
Do là phòng chơi cho các con, để tiện quan sát khi mình lúi húi dưới nhà, trước đó tôi có lắp một thiết bị camera.
Tôi quay lưng, xuống dưới nhà, bật màn hình, nín thở theo dõi. Quả nhiên, 15 phút sau, họ bắt đầu có hành động suồng sã như diễn viên trong phim.
Không suy nghĩ thêm, tôi chạy thật nhanh lên, mở toang cánh cửa, bắt tận tay hai kẻ ‘ăn vụng’. Chồng tôi luống cuống nhỏm dậy, chị Phượng vơ vội chiếc chăn che lên người.
2 giờ sáng, tôi gọi bố mẹ chồng, anh chị em đến nhà họp. Chị Phượng được bố mẹ chồng tôi yêu cầu rời đi ngay. Gã chồng lăng nhăng của tôi rối rít quỳ gối van xin nhưng bị bố chồng tôi vung gậy đánh tới tấp vào người.
Ông nói, ông kết hôn mấy chục năm trời, chưa từng làm điều có lỗi với vợ, vậy mà con trai lại làm điều ô uế.
Chồng tôi thanh minh, vì vợ kiêng khem quá lâu, anh không làm chủ được bản thân, bị dục vọng lôi kéo mới làm điều tày đình đó một lần.
Bị nhà tôi mạt sát, kiên quyết đuổi đi, chị Phượng trở mặt, tiết lộ mình là người tình của chồng tôi. Mấy tháng trước, khi mới qua lại với nhau, anh bảo chị đóng kịch, giả vào nhà tôi làm ô sin, để dễ bề qua lại.
Nghe lời nói của chị, tôi ức nghẹn lời, trái tim vỡ vụn. Tôi nửa muốn cho chồng cơ hội, nửa muốn ly hôn. Tôi cũng e sợ, sau này chồng khó thay đổi bản tính trăng hoa.
Xin hãy cho tôi lời khuyên!