Do lương của chồng cao, với lại phải chăm bố chồng và con nhỏ nên anh ấy bảo tôi cứ ở nhà làm tròn nghĩa vụ của người vợ, còn chuyện kiếm tiền để chồng lo. Không muốn chồng bận tâm quá nhiều mấy chuyện gia đình, nên tôi dừng ý định đi làm sau sinh mà an phận làm người vợ mẫu mực.
Bố chồng tôi không khó tính nhưng cũng chẳng hiền lành, ông ít nói nhưng nói câu nào có trọng lượng câu đó nên tôi rất nể. Tôi không thích bố chồng ở một điểm đó là ông ít gần gũi với cháu nội, nhưng mỗi khi cháu ngoại đến chơi thì ông sung sướng vui vẻ vô cùng.
Nhiều lần tôi nói với chồng về thái độ thiên vị quý cháu ngoại hơn cháu nội là không được. Nhưng chồng tôi chỉ bao che cho bố, bảo cháu ngoại lâu ngày đến chơi nếu hững hờ với nó thì lần sau sao còn dám đến nhà nữa.
Bố chồng tôi sức khỏe yếu lắm, tháng nào tôi cũng phải chở ông vào bệnh viện thăm khám. Cách đây 4 tháng sức khỏe ông rất kém bác sĩ yêu cầu bố chồng tôi phải nhập viện nhưng ông một mực từ chối. Chồng tôi ép thế nào ông cũng chỉ lắc đầu mà không đưa ra một lý do nào.
Thế là nhà tôi lại phải thêm một khoản tiền để thuê bác sĩ gia đình về chăm sóc cho bố chồng mỗi ngày. Vì biết sức khỏe bố yếu cũng chẳng sống được bao lâu nữa nên vợ chồng tôi làm tất cả để cho ông được thoải mái khi rời xa thế giới này.
Sau đám tang của bố chồng, tôi dọn dẹp đồ đạc của ông mang đi thiêu. Trong lúc chạm vào chiếc gối của bố chồng thấy có vật gì cộm, nghĩ là ông giấu tiền trong đó tôi mừng quá vội lấy ra xem.
Thứ được lôi ra khiến tôi thực sự choáng váng, đó không phải tiền mà là tờ kết quả siêu âm thai lúc 3 tháng và một tờ kết quả xét nghiệm ADN không có quan hệ huyết thống.
Giờ thì tôi đã hiểu, thảo nào ông đối xử lạnh nhạt với cháu trai và 3 tháng nằm liệt giường chỉ muốn con trai với con gái chăm sóc thôi, bởi ông biết sự thật từ lâu rồi.
Tờ siêu âm thai này của chính tôi. Trước khi cưới nhau, mặc dù tôi và chồng có thường xuyên quan hệ. Nhưng sau khi tính toán chu kỳ kinh nguyệt, tôi biết rõ đây không phải con của anh bởi khi đó anh đi công tác, còn tôi thì từng dại dột trót lỡ với một anh đồng nghiệp của mình trong bữa tiệc liên hoan. Vì thế tôi đau đớn và sợ hãi vo tròn tờ siêu âm thai rồi ném vào thùng rác.
Tôi không ngờ bố chồng đã nhìn thấy, chắc ông nghi ngờ và giữ lại. Bao năm qua, tôi không dám đem con đi xét nghiệm ADN, tự mình lừa dối mình rằng đó là cháu đích tôn nhà chồng. Nhưng không ngờ bố chồng tôi đã làm điều đó từ khi con tôi mới ra đời.
Chỉ có điều, bố chồng biết đó không phải cháu nội ông, nhưng ông không vạch trần sự thật này. Có lẽ ông đã giấu giếm để bảo vệ hạnh phúc gia đình cho con trai mình nhưng một mình chịu đựng bí mật lớn này, chắc ông cũng day dứt và đau khổ lắm.
Hàng ngày nhìn di ảnh của bố chồng trên bàn thờ khiến tôi thấy hoảng loạn, nhiều ngày nay tôi sống trong sự dằn vặt lo lắng. Thực sự không biết có nên nói thật tất cả với chồng để đổi lấy sự bình an không đây? Mọi người cho tôi lời khuyên với?