Lúc đầu, tôi cứ nghĩ do mẹ và vợ ở nhà lại xung đột như mọi lần nên không vội về. Nhưng gọi điện cho vợ không được, còn mẹ liên tục giục về, tôi mới hốt hoảng chắc xảy ra chuyện lớn thật rồi.
Tôi mới cưới vợ chưa đầy một năm sau gần 8 năm kiên trì theo đuổi tán tỉnh và lặng thầm chờ đợi. Tôi và vợ là bạn học chung lớp cấp ba. Cô ấy rất xinh đẹp, học giỏi được nhiều người theo đuổi.
Tôi vẫn lặng lẽ yêu đơn phương, hỏi thăm tin tức qua bạn cũ. Sau ra trường, cô ấy và người yêu chia tay do hiểu lầm và người kia lấy vợ sau đó ít lâu. Thời gian đó cô ấy rất suy sụp, tôi đã thể hiện sự quan tâm của mình dù chỉ qua điện thoại tin nhắn.
Tôi chỉ yêu thầm vợ chứ không dám ngỏ lời suốt quãng thời gian đó. Khi vào đại học, qua bạn bè, tôi biết cô ấy yêu một người đàn ông lớn hơn vài tuổi và đã chung sống như vợ chồng.
Tôi biết cô ấy không có tình cảm với mình, thậm chí mới đầu còn không thích nhưng khi tôi tỏ tình, cô ấy vẫn nhận lời. Mẹ tôi cũng biết rất rõ về tình yêu của chúng tôi vì tôi thường tâm sự với mẹ.
Khi biết chúng tôi yêu nhau, mẹ đã có ý ngăn cản: “Con gái gì mà sống buông thả, lấy ngữ đó về lại đi đổ vỏ thôi con”. Tôi không để ý lời mẹ bởi vì lúc đó tôi đang ngập tràn hạnh phúc khi được cô ấy đáp trả tình cảm sau chừng ấy năm đơn phương.
Chúng tôi nhanh chóng làm đám cưới chỉ sau vài tháng chính thức yêu nhau. Dù thấy vợ không mặn nồng lắm nhưng tôi nghĩ, tình yêu sẽ đến sau hôn nhân, chỉ cần tôi yêu cô ấy là được.
Cưới nhau xong, tôi lại đi biền biệt theo công trình, ở nhà chỉ có mẹ và vợ. Mẹ tôi vốn không ưa em nên luôn để ý xét nét con dâu. Mới cưới được vài tháng, giữa mẹ chồng nàng dâu đã xảy ra nhiều chuyện dẫn đến xung đột.
Bởi buổi tối em thường đóng kín cửa để nói chuyện điện thoại rất lâu. Tôi cứ nghĩ do mẹ không thích em nên mới suy diễn như thế. Chồng đi xa nhà, vợ ở nhà với mẹ không hòa hợp, cần bạn bè để tâm sự cũng là điều dễ hiểu. Dù đôi lần, tôi đụng vào điện thoại của vợ, cô ấy lại giật lấy không cho xem.
Mỗi lần như thế, mẹ gọi điện kể lể giãi bày còn em khóc lóc khiến tôi vô cùng mệt mỏi. Tôi sợ phải đối diện với hai người phụ nữ của mình khi về nhà. Đã nhiều lần, mẹ cảnh báo tôi cần để ý về các mối quan hệ của vợ.
Cho đến hôm nay, tin nhắn của mẹ mới làm tôi hoảng hốt. Vội vã trở về nhà thì vợ đã thu dọn đồ đạc về nhà ngoại còn mẹ tức giận sa sầm mặt mũi. Mẹ bảo: “Con không nghe lời mẹ, giờ thấy khổ chưa con”.
Mẹ đã nghi ngờ vợ tôi có mối quan hệ ngoài luồng đã lâu nên đã thuê xe ôm theo dõi. Vợ thường xuyên đi gặp gỡ hẹn hò với một người đàn ông khác. Cho đến hôm qua, xe ôm báo vợ tôi và người đàn ông đó vào nhà nghỉ. Mẹ đã đến bắt quả tang ngay tại trận, chứng kiến cảnh vợ và người tình đang mây mưa trên giường.
Những lời nói của mẹ như sét đánh ngang tai, tôi hiểu không phải mẹ dựng chuyện nói xấu con dâu mà tất cả là sự thật.
Tuy nhiên tôi vẫn muốn gặp vợ để nghe lời giải thích từ cô ấy. Vợ thú nhận mình đã qua lại với người yêu cũ, gây ra một tội lỗi lớn không thể tha thứ và muốn chia tay vì thấy mình không xứng đáng, cô ấy mong tôi sẽ tìm được người phụ nữ khác.
Dù bị phản bội trắng trợn nhưng tôi vẫn rất yêu cô ấy. Còn mẹ nhất quyết bắt tôi phải ly hôn. Tôi không biết phải làm thế nào trong tình huống này vì tôi không muốn mất người mình yêu thương. Có phải tôi yêu quá hoá mù không?