Tôi lấy vợ sau khi trải qua một vài mối tình không có kết quả. Chúng tôi quen nhau qua sự mai mối của gia đình. Mẹ tôi và mẹ vợ là bạn học chung từ hồi cấp hai, khá thân thiết. Tôi cũng biết vợ từ nhỏ nhưng ít tiếp xúc do cô ấy lên ở với bố trên thành phố từ lúc học cấp ba.
Vợ tôi được đánh giá là mẫu phụ nữ ngoan hiền, đoan trang, đúng chuẩn một người của gia đình. Mẹ tôi hết lòng khen cô ấy nấu ăn giỏi, cư xử nhã nhặn biết điều lại có nghề nghiệp ổn định.
Sau khi cưới, tôi xin cho vợ về dạy ở một trường cấp ba gần nhà. Lấy nhau ba năm, vợ sinh cho tôi một cậu con trai kháu khỉnh và đang mang thai đứa con thứ hai. Tôi chẳng có gì phải phàn nàn về vợ vì cô ấy quá tuyệt vời.
Ngoài giờ dạy, một mình vợ lo chu toàn chuyện nhà cửa con cái. Cô ấy nói năng nhẹ nhàng, ít khi càu nhàu chồng và không kiểm soát chuyện tiền bạc. Cô ấy hiếm khi mặc áo quần mát mẻ, đi làm thì áo dài, váy công sở còn về nhà mặc váy dài chấm đất hoặc đồ bộ.
Hàng tháng, tôi đưa bao nhiêu, vợ cầm bấy nhiêu và tự cân đối chi tiêu trong gia đình. Nhờ vợ biết tiết kiệm và vun vén mà chúng tôi đã mua được xe hơi còn nhà cửa có sẵn của ba mẹ.
Tuy nhiên, sống với một người vợ như thế, tôi không hoàn toàn hạnh phúc. Mặc dù tôi biết con người không ai hoàn hảo cả, được mặt này thì mất mặt khác. Điều này xuất phát từ chuyện chăn gối vợ chồng.
Vợ tôi cư xử trên giường cũng giống y hàng ngày. Tất cả như một cỗ máy lập trình sẵn, chúng tôi đều đặn giao ban ba lần một tuần vào các ngày lẻ lúc 10 giờ tối khi con đã ngủ. Mỗi lần gần gũi, vợ cứ đơ như khúc gỗ, nằm yên hưởng thụ và không hề bộc lộ cảm xúc gì ngoài đôi mắt khép hờ.
Bao nhiêu năm rồi, tôi không thể biết vợ thấy thế nào khi gần chồng. Nhiều lần, tôi muốn đổi mới tư thế, thay đổi lịch giao ban nhưng vợ không hưởng ứng. Có hôm, tôi có chút men, muốn gần vợ ngay và luôn nhưng cô ấy từ chối vì lý do chưa tới ngày.
Vợ không mặc váy ngủ, bao giờ cũng bộ đồ ngủ tay dài. Tôi gợi ý sắm váy ngủ, vợ không thích vì cho rằng chỉ có đàn bà lẳng lơ mới như thế. Nếu tôi không chủ động thì vợ cũng chẳng bao giờ đòi hỏi chuyện chăn gối theo kiểu có cũng được, không có cũng chẳng sao.
Bởi thế, tôi thấy đời sống chăn gối của chúng tôi rất tẻ nhạt. Nó chỉ có nhiệm vụ duy trì nòi giống chứ không hề mang lại cảm xúc thăng hoa gắn bó tình cảm cho cả hai. Trong thời gian vợ mang thai, mọi chuyện còn tệ hơn. Vợ nhất quyết kiêng cữ hoàn toàn cho đến khi sinh nở hết ba tháng mười ngày.
Tính ra tôi gần một năm không được đụng đến vợ nên bí bách vô cùng. Nhiều khi trong đầu tôi có ý nghĩ ra ngoài để giải tỏa nhưng sợ vợ tổn thương nên tìm cách tự xử.
Nghe mấy ông bạn thân kể chuyện phòng the viên mãn của mình khiến tôi thèm thuồng. Giá như vợ tôi chủ động, cởi mở hơn trong chuyện giường chiếu, có lẽ tôi đã thấy hạnh phúc hơn. Theo lời khuyên của bạn, tôi về rủ vợ cùng xem phim nóng để tăng cảm hứng. Ai ngờ vợ bảo tôi xem thường cô ấy, giận dỗi cả tháng trời.
Tôi không biết làm thế nào để thay đổi được suy nghĩ của vợ khi nó đã ăn sâu vào máu. Dường như, vợ sợ tôi đánh giá là hư hỏng nếu chủ động lả lơi hay đòi hỏi chuyện gần gũi. Với tính cách kín đáo, cổ điển của vợ, hy vọng cải thiện chuyện chăn gối của tôi là điều gần như không thể.