TT – Chuyến bay sang châu Âu phải hoãn lại do thời tiết xấu. Hằng mệt mỏi quay về nhà. Xuống xe, chị ngạc nhiên thấy cổng biệt thự không khóa.
Theo lịch, hôm nay người giúp việc về quê; Tùng, con trai chị, đi học. Trong sân hai chiếc môtô cỡ lớn dựng ngỗ ngược bên thềm. Lần theo vết giày hằn trên thảm đỏ, Hằng lên tới phòng con trai. Cửa khép hờ vẳng tiếng thều thào, chửi tục và sặc sụa mùi khét.
Hằng ghé mắt và choáng váng muốn đổ gục xuống thềm: thằng Tùng – đứa con trai duy nhất của chị – đang gí mũi hít thứ khói trắng bốc lên từ mảnh giấy kẹo cao su do một thằng tóc đỏ như ma trơi đưa sát mặt. Tùng lim dim nuốt khói, uống một ngụm coca rồi nằm vật ra nền thọc tay vào bụng gãi gãi. Thằng thứ ba ấn vào miệng Tùng điếu thuốc lá cháy đỏ.
Biệt thự, đôla, bất động sản, công ty… – những thứ làm thiên hạ phải khuất phục chị, nay đã thành vô nghĩa. Hằng đến công ty thám tử với yêu cầu “đòi lại đứa con” cho chị.
Chàng thám tử thư sinh
Cuộc họp bất thường của Công ty điều tra & bảo vệ V được giám đốc Vinh mở đầu bằng câu giới thiệu: nhiệm vụ lần này sẽ lớn gấp nhiều lần về thời gian, độ công phu cũng như chi phí. Chỉ duy nhất một người nhận nhiệm vụ và đó phải là một người điềm tĩnh, hiểu biết xã hội, sống nghiêm túc, kỷ luật, biết tiếng Anh… nhưng lại có tính cách, kiến thức và lứa tuổi của một sinh viên; đặc biệt phải là một tấm gương mẫu mực trong cuộc sống.
Các thám tử ngỡ ngàng hơn khi người được chọn là một sinh viên vừa ra trường mới vào làm việc được ba tháng. Đó là Tuấn, chàng thư sinh người Hà Nội lành như ngụm nước mưa. Ấp úng trong phòng giám đốc, Tuấn không biết cần hỏi gì cho đủ. Giám đốc Vinh vỗ vai nói: “Tất cả những điều tôi nói trong cuộc họp là đúng. Nhưng thật ra cậu chỉ cần thực hiện nhiệm vụ là làm một người bạn tốt, làm một thanh niên có chí hướng là đủ”.
Năm ngày liền Tuấn nằm lì một chỗ nghiên cứu, tìm hiểu về lý lịch, tính cách, sở thích, những mối quan hệ, nơi lui tới… của một người trạc tuổi mình.
Mẹ Tùng chấp nhận mặc cả của con trai là mua cho nó một chiếc @. Đổi lại Tùng phải học tiếng Anh để sắp tới du học ở Úc. Nếu Tùng học được hai tuần nghiêm túc thì mẹ mua xe. Sau hai tháng học tử tế mẹ sẽ chính thức sang tên xe cho Tùng. Tốt nghiệp khóa học sẽ còn nhiều phần thưởng nữa, thậm chí là xe hơi.
Chịu được bốn ngày thì Tùng quá sức định phá “hợp đồng” với mẹ, nhưng đúng hôm đó lại nhìn thấy con @ đẹp như công chúa cứ lượn lờ ngay ngoài ngõ, đành cắn răng chờ 10 ngày nữa. Chiều đó mẹ Tùng nói: “Sợ con buồn, mẹ gặp được một cậu con trai người bạn cũng đang tìm thầy học tiếng Anh. Hai đứa nếu hợp thì học chung”. Tùng OK – đánh bạn với thằng nào cũng được, có xe tính sau.
Bảo mẫu kiểu… thám tử
Thám tử Tuấn trong vai Hải xuất hiện bên Tùng một cách lãnh đạm. Hải học nghiêm túc, kiệm lời, ít giao lưu. Khi được hỏi thì khá ân cần. Khi Tùng định lấn át, Hải điềm nhiên nhìn thẳng vào mặt Tùng tỏ vẻ cứng rắn nhưng không thách thức, không thù vặt. Hải bày cho Tùng cách học, cách truy bài khá thú vị và hiệu quả. Tóm lại Tùng thấy Hải vô hại, dễ gần và có ích trong chừng mực nào đó. Buổi học bớt nặng nề với Tùng.
Hai ngày nữa mẹ Tùng sẽ mua xe. Biết Tùng sắp trốn học gặp bọn Thắng “trắng”, Hùng “mặt đá” để khoe và tư vấn, Hải bám theo. Vừa đánh xóc đĩa ở ngõ rắn lục (ngõ Chợ – Khâm Thiên, Hà Nội) ra thì Tùng thấy Hải đang chằm chằm nhìn cậu. Hải cười, khẽ gật và ghé vào quán nước ngồi tỉnh bơ.
Hôm đó về nhà Tùng rất ngán mẹ biết tin này. Điều đó đồng nghĩa với việc vi phạm hợp đồng và @ sẽ chỉ là giấc mơ. Mất uy tín với đồng bọn… Như người có lỗi, Tùng học rất chăm chỉ, nghiêm túc và liên tục đón lời Hải. Hải vẫn bình thản như không. Mẹ Tùng vẫn mua xe như cam kết. Tùng thầm nể Hải.
Trong thời gian chờ mẹ sang tên, Tùng vẫn học khá tử tế. Hải và chị Hằng tìm mọi cơ hội để xây dựng tình cảm cho hai thanh niên. Thỉnh thoảng học khuya, Hải ngủ lại với Tùng. Có bữa mẹ Tùng mời cả thầy giáo và hai thằng cùng ăn tối. Có hôm Hải rủ Tùng đi câu, dã ngoại, chơi thể thao… Tất cả những hành động này Hải đều báo cáo với công ty.
Hải âm thầm tìm hiểu những điều thú vị, những kiến thức bổ ích trong các hoạt động đó để bồi bổ cho Tùng. Ví dụ: đi câu thì Hải kể cho Tùng nghe tích Lã Vọng câu cá, thơ câu cá của Nguyễn Khuyến, những bậc anh hùng ở ẩn buông câu quên đời… Đánh bóng bàn thì luyện mắt tinh anh như thế nào? Đời tư vận động viên bóng bàn giỏi nhất Trung Quốc ra sao?…
Khi dã ngoại thì đến chùa, đình, danh lam nào Hải cũng có những mẩu chuyện sâu sắc hay dí dỏm để kể. Hải từng bước lấp đầy khoảng trống thời gian, không gian và tình cảm của Tùng.
Một hôm biết Tùng sắp sẵn kế hoạch trốn học đến gặp bọn Thắng “trắng”, Hải kéo Tùng đi ăn nem ở phố Cầu Gỗ. Nguyên nhân: chúc mừng Tùng đạt điểm cao ở học phần 1. Tùng sửng sốt và thấy một niềm hạnh phúc chưa bao giờ cậu có. Hải ý tứ nói: là thằng con trai muốn thể hiện sức mạnh thì cần tránh bị coi thường, nhất là về đầu óc. Đã chấp nhận học thì đừng để thầy chê… Hôm đó Tùng không đi chơi.
Những lúc Tùng muốn thể hiện chất “yêng hùng” bằng đua xe, cà khịa với thanh niên trên phố làm oai, Hải làm cho Tùng hiểu muốn trở thành người đàn ông không đáng xấu hổ thì trước hết đừng làm người thân thất vọng. Những lúc Tùng khen thằng này đầu gấu, thằng du côn kia chơi đẹp, Hải lại nói phẩm giá của bản thân, gia đình Tùng khác hẳn với bọn trộm cướp, đừng so sánh.
Những lúc Tùng nhớ ma túy, nhớ tốc độ thì Hải cười nhạt. Tùng khó chịu nhưng cũng rất xấu hổ và quyết tâm nhịn. Hải cho Tùng thấy Tùng cũng là một thanh niên bản lĩnh và tử tế.
Hôm Tùng nhận giấy tờ xe mẹ trao, công ty thám tử lập một kế hoạch công phu với sáu vai diễn đón tại đầu đường Thanh Niên cắt Yên Phụ. Tùng liên hoan, kẹp thêm ba tên côn đồ phóng như xé gió. Vừa dừng lại thì một xe đi ngang quệt vào @ của Tùng. Đang hùng hổ thì không ngờ đó là bọn du đãng toàn thằng to như con tượng, xăm trổ đen người, ùa ra xâu xé. Lũ bạn hảo hán của Tùng bỏ chạy hoặc câm như hến. Tùng run như dế.
Bất ngờ Hải đến, chắn ngang mặt lũ cô hồn. Không nhiều lời, bọn chúng rút tuýp nước, vỏ chai vồ lấy Hải. Như phim Hong Kong, Hải tung chân đá lật hàm, đấm móc ngược chấn thủy, hạ hai đối thủ trong vòng 3 phút.
Lũ côn đồ gầm lên hô nhau rút phóng lợn (dao chọc tiết lợn), mã tấu lao đến. Hải chộp tay một thằng bẻ quặt, chặt đánh khấc một cái rồi đẩy giúi trở lại. Thằng mặt lợn, mắt trâu, to như hộ pháp nhăn nhó, oằn người kêu la ầm ĩ. Cả bọn tráo mắt đứng khựng lại. Hải điềm tĩnh tra chìa khóa, nổ xe đưa Tùng về.
Tùng như vén mây thấy mặt trời. Mọi khoảng cách tan biến. Cái gì trên đời cũng nhất Hải. Từ đây mọi việc làm, suy nghĩ bình thường của Tùng, Tùng đều có thói quen xem xét lại…Tùng luôn nhìn thấy những cái mốc phấn đấu ngay phía trước và tự tin mình đủ sức… Qua sáu tháng học tiếng Anh, Tùng đã quyết định cùng Hải sang Úc ôn thi vào đại học.
Đã làm chủ được tình hình và mọi diễn tiến đều thuận lợi thì bất ngờ Hải bị lật tẩy chân tướng. Mọi kế hoạch và thành quả có nguy cơ đổ vỡ, Hải và tất cả thành viên tham gia lâm vào tình thế cam go…