Lần đầu tiên công ty thám tử VDT được tiếp một khách hàng có thái độ vui vẻ, nhẹ nhàng như chị Nhung. Bởi chuyện của Nhung cũng rất nhẹ nhàng và chẳng nên chuyện tí nào.
Phía sau chuẩn mực
Đó là cách đây ba hôm, khoảng 8h30 tối, hai vợ chồng Nhung đang đọc sách và xem tivi thì chuông điện thoại reo. Vì ngồi gần nên Nhung cầm máy. Nhưng khi chị thưa thì đầu dây bên kia có tiếng “dạ” đứt quãng rồi im lặng không trả lời.
Giọng khó đoán nam hay nữ, trẻ hay già. Có lẽ họ không nhầm máy vì sau mấy lần Nhung hỏi thì người đó mới dập máy. Chỉ thế thôi. Nhung muốn các thám tử theo dõi xem anh Ngọc, chồng chị, có bồ bịch hay quan hệ bí ẩn nào không. Nhung đoán là không, bởi 20 năm từ khi yêu nhau đến khi thành vợ chồng, Ngọc chưa bao giờ có tình ý thậm chí thái độ cợt nhã với người đàn bà nào.
Ngọc là một nhà khoa học có chí, có tài, nổi tiếng chung thủy, chỉn chu, nghiêm túc và mẫn cán trong gia đình, cơ quan và khu phố. Vợ chồng chị cũng chưa từng một lần mặt nặng mày nhẹ với nhau. Hạnh phúc ấy Nhung xứng đáng được hưởng vì chị là một cán bộ nhà nước, có trình độ. Gái Hà Nội nhưng chữ công dung ngôn hạnh ít người bì kịp. Dường như chị đến công ty thám tử là để tham quan.
Thám tử Hào được giao ảnh, địa chỉ nhà, cơ quan anh Ngọc để theo dõi. Hào thật nhàn vì Ngọc cứ ăn sáng ở nhà với vợ xong mới đến cơ quan. Hết bốn tiếng buổi sáng thì gọi cơm hộp, uống nước văn phòng và làm đến 6h00 chiều thì đi thẳng một mạch về nhà. Tám ngày liền như vậy, hợp đồng của Nhung tưởng như chấm dứt thì buổi chiều định mệnh ập đến.
Ban đầu là một đoàn khách của cơ quan Ngọc đến. Ngọc đi cùng đoàn tiếp khách. Nửa bữa, Ngọc xin phép về trước. Hào theo Ngọc đến ngã ba và định báo cho công ty tạm ngừng thì anh giật mình: Ngọc không rẽ về nhà. Người đàn ông đó bất ngờ phóng như ma đuổi, len lách vào các ngõ tắt, đường ngang với thái độ bất thường. Nơi Ngọc dừng xe là một quán nước gần công viên Lênin.
Chừng 5 phút thì một cô gái trẻ, ăn mặc gọn gàng, bịt khăn, đội mũ đi vượt lên phía trước và hơi ngoái đầu ra hiệu với Ngọc. Ngọc phóng xe lên, rồi cả hai hối hả tiến ra ngoại ô. Đánh xe chạy thẳng vào nhà nghỉ một cách thành thạo và họ dẫn nhau lên cầu thang. Hào lập tức chạy vào đăng ký thuê phòng. Anh phát hiện: chiếc chìa khóa cô gái cầm theo mang số 205.
Lửa hận
Bình thường thì các thám tử tránh thông báo tức thời địa chỉ của đối tượng cho thân chủ trong những vụ ngoại tình như thế này. Nhưng vì Hào tin Nhung là người dịu hiền, có văn hóa và đủ bản lĩnh kiểm soát hành vi, cảm xúc của mình nên đã báo cho Nhung. Nhung hơi hụt giọng nhưng vẫn ôn tồn hứa với Hào sẽ không đến nhà nghỉ đó và cũng không nặng lời với chồng.
Thế nhưng, Hào chưa kịp quay xe về thì Nhung đã có mặt ở cửa nhà nghỉ. Chị đi một mình và tiến thẳng vào lễ tân xin thuê phòng. Nhung lên phòng 205 gõ cửa và nói vọng vào với Ngọc là vợ đến. Cô gái lao vào trốn trong buồng tắm. Ngọc mặt cắt không còn hạt máu đổ gục cả thân xác to lớn xuống chân vợ.
Nhung kéo ghế ngồi điềm tĩnh đến lạnh người. Mắt Nhung sắc buốt như dao, mặt tím thâm lại trong hai hàm răng nghiến bạnh quai hàm. Cái duyên dáng, nhu mì bỗng tiêu tan thay bằng những tiếng rít ghê như rắn. Chị gọi cô gái trong buồng tắm ra, nói ăn mặc chỉnh tề và ngồi xuống cạnh Ngọc. Nhung yêu cầu hai người viết giấy nhận tội quan hệ bất chính, vi phạm Luật hôn nhân gia đình.
Họ khai: cô gái tên Mai, 25 tuổi, chưa chồng, gia đình ở Hà Nội, trình độ đại học, đang làm việc tại một cơ quan hành chính. Họ đã quan hệ với nhau năm năm nay và hoàn toàn vì tình yêu. Cả hai cam kết chấm dứt quan hệ vĩnh viễn. Họ cùng phải ký và điểm chỉ vào bản nhận tội.
Xong việc Nhung đạo diễn cho hai người ôm nhau tình tứ, cúi đầu nhận tội và cùng ký giấy, điểm chỉ để Nhung chụp ảnh. Gấp tờ giấy, cất máy ảnh, Nhung điềm nhiên xuống lễ tân trả tiền và tươi cười nói là người mình hẹn không đến được. Thám tử Hòa ở phòng bên cạnh chứng kiến từ đầu đến cuối và không thể phản ứng gì.
Nhưng mọi chuyện không dừng ở đó.
Một người đàn ông đến công ty thám tử hỏi xem có phải vợ mình đã thuê công ty này theo dõi ông ta không! Nếu không thì ông ta thuê thám tử theo dõi vợ. Lý do: vợ biết ông ta ngoại tình và đang chuẩn bị kế hoạch trả thù tình địch rất đáng sợ. Người đàn ông này chính là Ngọc, chồng Nhung.
Ngọc kể: sau sự cố đó cuộc sống gia đình vẫn bình yên. Câu chuyện không hề rò rỉ ra ngoài. Nhưng Nhung không thể lấy lại được thăng bằng và Ngọc biết vợ mình đang âm thầm tìm cách trả thù Mai. Anh ta thật sự hoảng sợ. Nhất là Mai lại sắp lấy chồng… Nguyên tắc của công ty VDT là tuyệt đối giữ bí mật cho khách hàng và không bao giờ chống lại khách hàng. Vì vậy Hào cũng không xác nhận Nhung đến thuê thám tử và cũng không ký hợp đồng với Ngọc.
Cuộc thương thảo chấm dứt. Nhưng là người trực tiếp nhìn thấy bản chất không che giấu của Nhung, Hào luôn nghi ngại sự ghê gớm của con người này và cảm thấy trong ánh mắt người đàn bà này đang nung nấu một sự thù hận rất hung gở.
Nếu có một hậu quả không lành nào đó xảy ra, Hào sẽ thấy mình có lỗi bởi anh đã cho Nhung biết địa chỉ của nhà nghỉ mà Ngọc- Mai đang ở. Anh đã để Nhung phải tận mắt chứng kiến sự phản bội và đặc biệt chị ta có trong tay tờ giấy nhận tội ngoại tình của hai người…
Công ty thám tử VDT chấp nhận cho Hào đơn phương theo dõi Nhung để hóa giải nguy cơ xấu. Ngày mai Hào phải là người tháo ngòi nổ của quả bom này sao cho không một ai phải mang thương tích…