TTO – Phải hiểu cặn kẽ ông Thụy. Từ công việc, lối sống đến gia đình, thậm chí ông ta mặc đồ gì, đi giày gì cũng phải biết.
Nhiều lần giải mật khuất tất, xung đột vợ chồng, tôi đều muốn sự thật giản đơn hơn mình phán đoán. Bởi phía sau còn nỗi đau con trẻ.
Thám tử Hùng
Thám tử Hùng nhấn mạnh với cộng sự. Ông nhắc họ không phải xâm phạm đời tư mà đang tìm người bằng xương bằng thịt bị mất tích bí ẩn.
Xử lý tiền nong trước khi mất tích
Thám tử Hùng không nghiện rượu bia, nhưng ngày nào ông cũng “bù khú” ở các quán nhậu Nam Sài Gòn mà ông Thụy hay khề khà. Các cộng sự thì đeo bám những quán cà phê ông Thụy thường uống. Trong đó, đặc biệt là quán MX mà giới cò đất hạng “đại bàng” và các nhà đầu tư địa ốc như ông Thụy hay ngồi.
Manh mối được hé lộ thêm là ngoài buôn nhà đất, ông Thụy có góp vốn nhập khẩu hàng điện tử Trung Quốc với người bạn cùng quê Hải Phòng. Ông Thụy góp tiền, buôn đứt bán đoạn, lời lỗ cắt theo chuyến. Manh mối mới này được thám tử Hùng khoanh dấu đỏ. Thực tế đã có doanh nhân gặp rắc rối, thậm chí bỏ mạng ở Trung Quốc.
Tuy nhiên, thám tử Hùng vẫn “đeo sát” bà Trinh, người vợ có chồng mất tích như giam mình bí ẩn trong nhà. Người con trai du học Mỹ cũng được ông Hùng “lục tung” Facebook để xem có dấu hiệu gì lạ. Một status viết tháng 6-2018 của cậu, tức đúng một tháng trước khi cha mất tích, được thám tử đặc biệt chú ý. “Cảm ơn bố. Từ giờ đến lúc ra trường khỏi lo rồi. Mình đi nhảy đây, haha”.
Thám tử Hùng quyết định “đấu trí” với bà Trinh. Bà ta miễn cưỡng đồng ý gặp và lại hẹn tối sau. Nhưng ông Hùng đã phóng xe đến căn biệt thự ở khu Nam Sài Gòn ngay sau đó. Bà Trinh cáu ra mặt:
– Sao kỳ vậy? Tôi hẹn cậu tối mai mà?
– Ủa, chị hẹn vậy à? Nãy trong phòng lạnh, điện thoại bập bõm, em nghe không rõ.
Thám tử Hùng vẫn giữ chiêu làm việc đường đột để “phủ đầu” khách hàng có dấu hiệu bất thường.
– Ảnh mất tích cả 100 ngày rồi. Rất khó lường, nguy hiểm. Chị cần cho em biết nhiều thông tin hơn…
Bà Trinh căng thẳng gật đầu. Thám tử Hùng mở đầu ngay bằng câu hỏi người mẹ có biết status con trai viết “khỏi lo gì nữa” ở Mỹ. Bà Trinh bóp trán rồi ồ lên:
– À, thằng Nam kể bố tự dưng gửi cho nó cả 250.000 đôla, đủ toàn bộ chi phí cho đến khi ra trường.
– Sao ảnh gửi nhiều vậy? Chị hiểu không?
Bà Thụy lắc đầu, rồi lại nói chắc chồng “rắp tâm bỏ vợ con để theo gái” nên lo cho con lần chót. Thám tử Hùng hỏi bà Trinh có biết chuyện làm ăn, tiền bạc của chồng. Bà ta trả lời ngay mình rõ hết, họ đầu tư địa ốc, khi “ra hàng” phải có chữ ký đủ vợ chồng ở phòng công chứng. Tài khoản cũng do bà Trinh nắm. Ông Thụy không “đinh ốc” chặt chẽ tiền bạc.
– Chị có biết ảnh còn làm xuất nhập khẩu?
– Biết chứ, nhỏ lẻ thôi. Chỉ để ổng nhậu nhẹt, phê pháo, à chắc còn để bao gái nữa.
Mặt bà Trinh đanh lại. Thám tử Hùng hỏi dồn trước khi ông Thụy mất tích, bà có thấy gì lạ? Người vợ suy nghĩ rồi nói ông có giải quyết chuyện tiền bạc. Mấy mối chung đụng làm ăn chắc được ông Thụy xử lý ổn thỏa nên không ai hỏi han… Hôm sau, cộng sự ông Hùng còn báo thêm chi tiết khá đặc biệt: ông Thụy thường uống ở quán cà phê MX và thanh toán “một cục” mỗi cuối tháng. Trước khi mất tích, ông trả hết tiền, còn “bo” cho cô tiếp viên 1 triệu đồng.
Manh mối từ chai rượu vang
Thám tử Hùng họp ngay với cộng sự. Họ thống nhất ông Thụy mất tích “chủ động” nên tạm loại suy bị bắt cóc, sát hại. Khả năng ông Thụy tự sát cũng gác qua vì ông ta rất bản lĩnh, giàu có, lại hành xử đầy trách nhiệm. Hướng còn lại là ông “theo gái” cần dồn sức làm rõ.
Họ tiếp tục lần sâu về ông Thụy để tìm dấu vết “gái”. Các quán nhậu mối của ông ở Nam Sài Gòn cho biết thỉnh thoảng ông cũng có gọi “đào” đến cụng ly nhưng không “lầy chặt” cô nào. Các nhà đầu tư địa ốc từng làm ăn, nhậu nhẹt với ông Thụy cũng nói chỉ thấy ông gọi “đào” ngồi rót rượu, trò chuyện rồi về. Ông Thụy xộp, “bo” các cô mỗi lần vài tờ xanh (500.000 đồng) nhưng không “nuôi” lâu cô nào. Đặc biệt, thám tử Hùng chú ý chuyện sau khi bị loét bao tử và suy gan, ông Thụy còn bị tiểu đường làm giảm ham muốn…
Tạm khoanh chuyện “theo gái”. Giả thuyết vợ sát hại chồng, rồi đánh lạc hướng bằng cách “lu loa” với thám tử cũng bị gác lại. Thám tử Hùng “soi” từng chi tiết nhậu nhẹt của ông Thụy. Trong đó, một chi tiết khiến ông lưu tâm là mấy năm đổ bệnh, người chồng này bỏ uống whisky, chuyển sang rượu vang. Đặc biệt, ông ta mê loại vang hảo hạng Chile Sauvignon dòng Malco với giá cả triệu đồng mà không phải đâu cũng sẵn. Vào quán không có, ông Thụy đều gọi ship đến.
Không sành rượu, thám tử Hùng hỏi các bạn “chai rượu ưu tú” là nếu đã nghiện lâu năm loại rượu nào đó thì có dễ chuyển qua loại khác? Họ trả lời ít khi nếu như có tiền và có rượu đó để mua.
Thám tử Hùng đến ngay nhà bà Trinh, xin tìm hiểu phòng làm việc ông Thụy. Lục lọi giấy tờ lộn xộn, ông tìm thấy cả chục hóa đơn thanh toán rượu vang Chile từ một shop địa chỉ quận 1. Bà Trinh kể có khi ông mua về quán nhậu rồi tiện nhét hóa đơn vào túi quần, có khi ông gọi ship về nhà.
Lần địa chỉ hóa đơn, thám tử Hùng đến shop và ra vẻ sành điệu:
– Lấy cho cặp Malco Chile. À, dạo này ông bạn Thụy còn mua ở đây không mà ít thấy rủ rê nhậu?
– Bỏ thế nào được. Mới hôm qua vừa kêu tôi ship cả chục chai. Ông ấy thiếu nước thì sống, chứ thiếu rượu chết chắc.
– Lạ nhỉ, sao ổng nhậu lại lơ tôi – thám tử Hùng vờ hỏi.
– Đi mà hỏi ổng. Vừa bắt tôi gửi xe khách Sài Gòn – Vũng Tàu này.
Bà chủ shop vô tình thẩy cái phiếu tính tiền. Thám tử Hùng bí mật chụp lại hóa đơn, rồi tìm xuống địa chỉ ghi ở Long Thành, Đồng Nai. Xe đến lúc 5 giờ chiều, Hùng nhìn thấy người đàn ông mình tìm đang ngồi gật gù bên chai Malco trước sân một nhà vườn khá đẹp.
Phải bỏ đi nếu không thì…
– Anh Thụy!
Thám tử Hùng gọi giật. Ông ta ngẩng lên, ngạc nhiên.
– Vợ con tìm anh bao lâu nay. Tại sao vậy?
Thám tử Hùng đanh mặt hỏi. Từng nhiều năm là sĩ quan quân đội, anh Hùng có “thần thái” mạnh mẽ, dứt khoát để buộc người khác khó thoát mình. Ông Thụy luống cuống định tránh rồi lại kêu Hùng ngồi xuống uống cùng. Trắng đêm, hai gã đàn ông ngồi uống rượu tay đôi với nhau. Sự thật lộ diện. Ông Thụy bỏ nhà đi biệt tích vì giận vợ, đặc biệt là khi sự mâu thuẫn, giận dữ được tích tụ dần nhiều năm. Mỗi lần ông đi làm ăn, nhậu nhẹt về đều bị bà vợ chửi bới ầm ĩ cho cả xóm biết. Thậm chí có lần bà Trinh xấn xổ đi tìm chồng ngay quán nhậu rồi cãi cọ, tạt cả đĩa thức ăn vào mặt chồng và bạn bè làm ông Thụy “chết điếng vì xấu hổ”…
Hết chịu nổi, ông Thụy quyết định rời bà vợ khó tính để tìm nơi bình tâm lại, nếu không thì chắc chắn ông sẽ ly dị hoặc có thể bùng phát chuyện nguy hiểm khó lường…
Sáng hôm sau, thám tử Hùng về Sài Gòn và kể lại toàn bộ câu chuyện cho bà Trinh nghe. Ông khẳng định chồng bà không “theo gái” mà chỉ có nghiện rượu và giận vợ nên mới tự làm mình “mất tích”. Bà Trinh ngồi nghe mà nước mắt đầm trên mặt.
– Em xin khép hợp đồng ở đây. Anh chị đã lớn tuổi, có thể tự giải quyết chuyện mình. Em chỉ tâm sự là đời nghề em từng gặp nhiều chuyện kinh khủng, không còn quay đầu lại kịp. Chuyện anh chị phức tạp nhưng thật ra rất nhỏ. Anh chị nên bình tâm cùng nhau dập lửa ngay từ đầu que diêm, đừng để cháy lan ra thì muộn màng rồi…
Thám tử Hùng ra về mà lòng trĩu nặng, nhưng vài ngày sau ông nở nụ cười khi biết người vợ đã về Long Thành tìm chồng.
Văn phòng thám tử Đà Nẵng