Canh bạc cuối cùng
Kỳ 1: Cô dâu mới
Ngay trong đêm tân hôn, trong nhà bỗng vang lên tiếng khóc lóc, gào thét thảm thiết của Lan, nghe như thể Qúy đang giết cô ấy vậy.
Kim Quý dáng dấp không cao, thân hình lại gầy gò, nhưng bất kể ai đã từng gặp dù là già hay trẻ đều phải khen ngợi sự giỏi giang của anh. Anh là một đại gia trong mắt nhiều người, thế nhưng đáng tiếc anh lại là một thằng thọt…
Nguyên cơ của chuyện này bắt đầu từ việc, ông nội của Qúy phát hiện một mỏ đá có khối lượng khổng lồ trên mảnh đất tổ tiên để lại. Nhiều lần ông cùng ông Kim (cha của Qúy) lên kế hoạch khai thác mỏ đá này nhưng đều không thành công. Rất nhiều thợ mỏ gặp nạn, người thì bị thương, người thì đột ngột chết, số lượng người gặp nạn tăng lên theo từng ngày. Cũng chính từ đó dấy lên tin đồn mỏ đá bị bùa ngải ám. Quá sợ hãi ông nội Qúy đành ngừng công việc khai thác.
Nhưng đến thời của Qúy mọi chuyện lại khác, bất chấp sự ngăn cản từ gia đình, Qúy quyết tâm khai thác mỏ đá để làm giàu. Nào ngờ trong quá trình khai thác mỏ anh bị đá đè hỏng mất chân phải. Lúc xảy ra chuyện này anh mới hơn hai mươi tuổi, đang ở cái độ tuổi dựng vợ gả chồng. Lúc mới khai thác mỏ đá anh rất vất vả, lại thêm cái chân bị gãy nên đi lại rất khó khăn, thế nên cái giá mà anh phải trả còn gian khổ gấp nhiều lần so với người thường. Anh phải nằm ở bệnh viện tỉnh mất nửa năm trời. Nhưng bù lại mỏ đá khai thác thành công đem lại cho Qúy và gia đình một cuộc sống giàu có.
Số phận cứ thích đùa cợt với con người như vậy đấy. Kim Qúy dốc hết tâm huyết cho mỏ đá, tài sản tích lũy hơn hai mươi mấy năm trời nhiều không đếm xuể, thế nhưng ông trời lại bắt anh phải trả một cái giá quá đắt. Xét từ một phương diện nào đó có thể nói tài sản và địa vị của gia đình nhà họ Kim là do Qúy dùng mạng để đổi lấy.
Có lẽ chính bởi bản thân mình tàn phế nên thường ngày Qúy rất ít nói. Anh không thích khoe mẽ, phô trương như những kẻ có tiền khác. Mấy ông chủ phát tài trong nghành khai thác đá đều đã sớm sắm Mecedes với BMW để cưỡi từ lâu rồi, thế nhưng anh vẫn trung thành với con Jeep “đồ cổ”. Thậm chí ngay cả cách ăn mặc anh cũng chẳng để tâm. Những bộ quần áo mà anh mặc còn quê mùa chẳng khác gì những người nông dân chân lấm tay bùn, chỉ có điều quần áo của anh sạch sẽ hơn một chút.
Mặc dù không thích phô trương nhưng những người biết Qúy đều biết rằng anh là một người giàu có thực sự. Mặc dù anh tàn phế nhưng muốn lấy một người phụ nữ làm vợ chẳng phải là chuyện khó khăn, không biết đã bao nhiêu cô gái thèm thuồng cái tài sản khổng lồ của anh. Nhưng đáng tiếc anh chẳng buồn để mắt tới họ.
Mãi tới năm bốn mươi tám tuổi Qúy mới chịu cưới một người về làm vợ, hơn nữa đó lại là một cô gái từ xa tới trẻ tuổi và xinh đẹp. Nỗi phấp phỏng của ông bà Kim cuối cùng cũng được xua tan, họ khấp khởi mừng thầm, chờ đợi cô con dâu trẻ tuổi sẽ sinh cho họ những đứa cháu trắng trẻo, mũm mĩm.
Tên của nàng dâu mới là Lan. Cô nhỏ hơn Qúy đến hai mươi tuổi. Hai người đứng cạnh nhau chẳng giống một đôi vợ chồng mà giống một cặp cha con hơn. Lan có làn da trắng mịn màng, khuôn mặt mỏng manh đến độ gió thổi cũng có thể rách được, thêm vào đó những đường cong mềm mại trên thân hình cân đối khiến cho đàn ông ai nấy nhìn thấy cô đều phải nhỏ dãi thèm thuồng. Công việc hiện tại của Lan là nấu ăn cho thợ mỏ, không ngờ lại được ông chủ Qúy để mắt tới. Gặp nhau chưa đến 10 ngày nhưng khi Qúy cầu hôn, không một chút mảy may suy nghĩ Lan liền gật đầu đồng ý làm vợ anh.
Để cưới vợ, Qúy thuê người xây một căn phòng rộng rãi. Ngoài phòng ngủ còn có thêm cả phòng khách và nhà vệ sinh, nội thất bên trong được bài trí chẳng khác nào với phòng ốc của những khách sạn cao cấp. căn phòng đó vừa thoải mái vừa tiện nghi, tất cả những thứ này đều là do một tay Qúy chuẩn bị để lấy vợ. Ở trong nhà họ Kim không có gian thứ hai được như thế. Nói vậy đủ hiểu rằng anh quan tâm đến vợ sắp cưới thế nào.
Theo lí mà nói, Kim Qúy có thể lấy được một cô vợ đẹp như hoa như ngọc thế này thật là phúc phận quá lớn, thế nhưng kể từ khi cưới Lan làm vợ, Qúy chẳng có lấy một ngày hạnh phúc, cái mặt vốn đã sầm sì của anh lại càng sầm sì hơn, chẳng có lúc nào tươi tỉnh cả. Sự xuất hiện của Lan đã khiến gia đình ông Kim được một trận mừng hụt. Ngay trong đêm tân hôn, trong nhà bỗng vang lên tiếng khóc lóc, gào thét thảm thiết của Lan, nghe như thể Qúy đang giết cô ấy vậy.
Đều đặn cứ mỗi khi đêm xuống, phòng ngủ của vợ chồng Qúy lại bắt đầu ầm ĩ, tiếp theo đó là tiếng khóc lóc thảm thương của một người đàn bà vang lên, Kim Qúy là người rất ít nói, cho dù có cãi nhau với người khác cũng chỉ sầm mặt, trợn mắt tức giận mà không mở miệng chửi bới lấy nữa lời. Sự phẫn nộ của anh không bao giờ treo ở miệng mà vùi sâu trong lòng. Hành động chính là phương thức trút giận của anh.
Thực ra khi nghe tiếng kêu thất thanh của Lan, trong lòng ông bà Kim cũng biết rõ, Qúy không phải là đang giết Lan mà là đang làm cái chuyện mà một người đàn ông bình thường vẫn làm, nghĩa là anh đang biến người phụ nữ kia trở thành vợ của mình, chỉ có điều Lan sống chết không chịu. Tiếng khóc nức nở, hết đợt này đến đợt khác vang lên, tiếng khóc cứ tấm tức cho đến tận sáng sớm hôm sau, cho đến khi Qúy ra khỏi nhà mới thôi. Thứ âm thanh đó khiến cho người nghe thắt ruột thắt gan, vừa hoang mang vừa hoảng sợ, và cuối cùng chẳng ai biết được Qúy và Lan đã làm những gì trong phòng.
Những lời đồn đại bắt đầu lan nhanh, người ta truyền tai nhau, vợ mới cưới của Qúy bị bùa ngải ém, bị ma theo, người thì lại nói cô ta bị tâm thần…Trước những lời dị nghị không hay ông bà Kim chỉ còn biết nhíu chặt đôi lông mày lại im lặng là vàng. Trong lúc ông bà Kim đang bấn loạn không biết chuyện ma quỷ gì xảy ra trong nhà mình, thì cũng là lúc Kim An con trai thứ hai của họ vừa hoàn thành xong kì thi đại học và trở về nhà.
Từ xa An đã nhận được tin về chuyện lạ đang diễn ra tại nhà mình. Vì vậy, cậu đã trở về cùng Công –Thám tử của Trung tâm Thám tử tư Đà Nẵng.
Với sự giúp sức đắc lực của thám tử Công, Kim An đã kéo hàng loạt bí mật ra ánh sáng. Cũng từ đây, những mưu toan và tội ác được ngăn chặn kịp thời./.
Kỳ 2: Ông chồng quái gở
Lan giống như một con mèo nhỏ hoảng sợ thu mình vào góc tường. Cô đã không còn đường lui nhưng vẫn cố sức lui lại phía sau, đôi mắt kinh hãi nhìn thẳng vào mặt An, tiếng gào thét như xé toạc không gian…
Kim An là em cùng cha khác mẹ với Kim Qúy. Từ nhỏ An lớn lên trong sự che chở và bảo bọc của anh trai. Vì điều kiện kinh tế tốt nên cậu được cho lên thành phố học. Được đi học ở Thành phố Hồ Chí Minh là điều mà An không bao giờ ngờ tới. Bà Kim nói với An rằng đó hoàn toàn là nhờ công lao của Qúy, vì anh đã tận dụng nhiều mối quan hệ đi cửa sau và bỏ ra rất nhiều tiền để sắp xếp cho An được học tại một trong những ngôi trường tốt nhất. Kể từ lúc đó An mới hiểu ra rằng, mặc dù bình thường Qúy ít quan tâm hỏi han nhưng trong lòng anh vẫn coi An là một thằng em trai đúng nghĩa. Cũng chính từ lúc đó trở đi, An luôn vui vẻ khoe khoang với bạn bè về người anh trai tài giỏi của mình. Mặc dù Qúy là người tàn tật nhưng trong mắt An anh trai vẫn rất đáng kính và vĩ đại.
Mục đích lần về nhà này của An là để thăm cha mẹ, cũng như tìm hiểu nội tình bên trong cuộc hôn nhân của anh trai và chị dâu. Để tiện cho Công trong việc quan sát và điều tra An giới thiệu với cha mẹ và anh trai Công là bạn học ở Sài Gòn ghé nhà chơi vài hôm.
Hầu hết thời gian ban ngày ngôi nhà của ông bà Kim rất yên tĩnh, riêng về cô dâu mới tên Lan thì luôn trốn trong phòng chẳng bao giờ thò mặt ra ngoài. Cả căn nhà chìm trong sự yên lặng chết chóc. Công nhận định, sự im lặng trong nhà này đều bị “lây” từ người chị dâu kia, đằng sau sự tĩnh lặng này chính là màn đêm bao la, còn cả tiếng kêu khóc không thể ngăn lại trong đêm khuya.
Theo quan sát của Công, mỗi chiều đi làm về nhà, Qúy thậm chí còn chẳng chào hỏi mọi người lấy một tiếng mà đi thẳng về phòng, lại bắt đầu những việc mà anh ta cần phải làm.
Lúc đêm khuya yên tĩnh chính là lúc ngôi nhà không yên tĩnh nhất. Qúy vào phòng không bao lâu là Lan bắt đầu gào khóc. Cái âm thanh chói tai tuyệt đối không phải là tiếng rên rỉ của hành vi yêu đương nam nữ. Đáng sợ nhất chính là tiếng gào khóc của Lan lúc trời gần sáng. Tiếng khóc của cô như đang xé toạc màn đêm đen.
Trời vừa hửng sáng, Qúy ra khỏi cửa, trong nhà lại trở lại với sự yên tĩnh chết chóc. Gia đình An cứ thế sống qua ngày trong sự giao thoa giữa yên tĩnh và ầm ĩ. Những ngày tháng ấy thật khó chịu…nhưng cũng thật bế tắc. Dù đã dùng rất nhiều cách nhưng Công và An vẫn không thể tìm ra được lí do tại sao đêm nào Lan cũng khóc.
Và rồi, mọi sự bắt đầu rõ ràng vào một ngày Lan đột nhiên bị sốt nặng. Đó là một đêm mưa tầm tã, Qúy vắng nhà, Lan lại bị sốt cao trong phòng, cô kêu ren với giọng điệu đầy thê lương và bất lực. Khi An và Công chưa kịp chạy đến, thì bà Kim đã vội vàng hét lên: “Kim An ơi, chị dâu con bị sốt nặng”.
Ba người nhanh chóng đưa Lan đến bệnh viện. An vừa thở dốc vừa thuật lại tình trạng của Lan cho bác sĩ nghe. Vị bác sĩ nghĩ ngợi một hồi rồi nói: “Nếu như cô ấy tỉnh có thể cho cô ấy uống một chút nước lọc, giờ cô ấy đang bất tỉnh nhân sự, mặc dù là do sốt cao gây ra nhưng chân tay lại lạnh ngắt, tôi cũng không dám cho uống thuốc hạ sốt nữa. Các người mau chóng sắp xếp đưa bệnh nhân đến bệnh viện tỉnh cấp cứu, nếu kéo dài thêm có thể nguy hiểm đến tính mạng đấy”.
Bác sĩ vừa nói xong Công bế thốc Lan lên xe, trong khi An chạy đi lo những thủ tục còn lại. Trên đường xe chạy lên bệnh viện tỉnh, Công vô tình phát hiện tay, chân và toàn thân Lan đầy vết bầm tím. Công bắt đầu nghi ngờ sau khi Lan được gả cho Qúy đã phải chịu đựng sự giày vò phi nhân tính. Điều này lí giải vì sao ngày nào cũng vậy, Lan không ngồi ngẩn ngơ thì cũng là âm thầm lau nước mắt, chắc chắn là có nổi khổ khó nói.
Khi đến bệnh viện, Lan được chuyển gấp vào phòng cấp cứu. An vội vã móc điện thoại gọi về thông báo tình hình của chị dâu cho anh trai nghe. Qúy sau khi nghe xong, có thể là do công việc đang bận rộn nên chỉ thờ ơ nói: “Có mẹ với em ở đó chăm sóc cho Lan là anh yên tâm rồi”.
Nói xong anh ngắt máy luôn. Anh cũng không nói sẽ đến bệnh viện, cũng không nói sẽ không đến. Đặt điện thoại xuống, An nhìn Công lắc đầu… đầu óc An trống rỗng…
Lan giống như một con mèo nhỏ hoảng sợ thu mình vào góc tường. Cô đã không còn đường lui nhưng vẫn cố sức lui lại phía sau, đôi mắt kinh hãi
Hai tiếng sau bác sĩ thông báo: “Sức khỏe chị dâu của cậu yếu lắm, tồi tệ hơn là tinh thần của cô ấy bị sốc quá nặng. Tôi sợ sau khi tỉnh lại não bộ của cô ấy sẽ rơi vào trạng thái rối loạn, nói không chừng còn bị tâm thần”.
An giật mình hoảng hốt, căng thẳng hỏi: “Bác sĩ, chị dâu cháu là vì sốt cao quá nên mới thành ra thế này, bác sĩ có cách nào cứu chị ấy không?”.
Ông bác sĩ lại tỏ vẻ rất kì quái, ngữ khí cũng rất kì lạ: “Anh trai cậu là một người không có nhân tính à, một lão chồng quái gở à?”.
“Sao bác sĩ lại nói như vậy, anh trai tôi là người tốt bụng. Chỉ có điều hôm nay chị dâu bị bệnh đúng lúc anh ấy không có nhà mà thôi”- An hết lời biện minh cho anh trai mình.
Nếu như anh ta là người tốt thật thì chị dâu cậu đã không ra nông nỗi này!- ông bác sĩ phẫn nộ nói rồi quay ngoắt người bỏ đi.
Rồi bỗng quay lại hỏi: “Anh cậu là ai? Anh cậu đã kết hôn với chị dâu cậu như thế nào?”.
“Dạ anh cháu là Kim Qúy”. An trả lời.
Sau khi biết chồng của Lan là Kim Qúy, ông chủ mỏ đá giàu có nhất Lâm Đồng, ông bác sĩ như hiểu ra chuyện gì đó: “Chị dâu cậu có được chữa khỏi hay không còn phụ thuộc vào việc cô ấy có hợp tác hay không”.
Điều này làm An hết sức ngạc nhiên, tại sao bác sĩ lại quan tâm đến thân phận anh trai cậu?
An cảm thấy vị bác sĩ trước mắt quả là kì lạ. Cái cách chữa bệnh của ông ta đã không giống với các bác sĩ khác mà ngay cả cái bộ dạng bí ẩn của ông ta cũng thật khó nắm bắt.
An có chút không yên tâm với ông bác sĩ này. Hành vi của ông ta quả thực có khác biệt so với người bình thường, để một ông bác sĩ “thần kinh” như thế này điều trị cho chị dâu liệu có kết quả gì không đây?.
Trong khi An đang miên man suy nghĩ, thì có tin Lan đã tỉnh lại. Cậu vội vàng chạy vào thăm chị dâu. Vừa nhìn thấy An, Lan giống như một con mèo nhỏ hoảng sợ thu mình vào góc tường. Cô đã không còn đường lui nhưng vẫn có sức lui lại phía sau, đôi mắt kinh hãi nhìn thẳng vào mặt An, tiếng gào thét như xé toạc không gian: “Tôi biết anh sẽ không tha cho tôi, cả đời này tôi chạy không thoát…”.
Nổi đau đớn tuyệt vọng của Lan chắc chắn là do anh trai mình gây ra! An nghĩ thầm trong bụng. Tại sao Qúy từ một người hiền lành lại đan tâm đánh đập vợ mình ra nông nổi này, ruốt cuộc chuyện gì đang xảy ra khiến Lan hoảng sợ đến mức sắp phát điên và cả những lời nói đầy ẩn ý của vị bác sĩ kia là gì?. Sự việc càng lúc càng trở nên rắc rối.
Tuy nhiên, tất cả cần phải được làm sáng tỏ, An cầm điện thoại lên và gọi vào số đường dây nóng 096 478 7997 của Trung tâm Thám tử tư Đà Nẵng để yêu cầu điều động thêm nhân sự đến hỗ trợ cho An và Công. Nhận được đơn hàng của An, thám tử Viên nhanh chóng có mặt tại Lâm Đồng, chính thức bắt tay vào cuộc điều tra./.
Kỳ 3: Bí mật hồ sơ bệnh án hai mươi năm trước
Tiếng kêu than xé nát ruột gan ấy không phải là tiếng rên rỉ sung sướng khi đàn ông với đàn bà giao hoan, mà là tiếng gào thét phẫn nộ và tuyệt vọng…
Người đầu tiên mà các thám tử nhận lệnh điều tra là bác sĩ Thường. An tin chắc rằng vị bác sĩ này đang dấu một bí mật có liên quan đến anh trai mình.
Theo tìm hiểu của Công, bác sĩ Thường chính là người đã phẫu thuật cho Qúy trong tai nạn ở hầm đá cách đây hơn hai mươi năm.
Để rõ thực hư về ca phẫu thuật năm đó, cũng như giải thích lí do vì sao bác sĩ Thường lại không thiện cảm với Qúy, dù rằng anh chính là bệnh nhân năm xưa của ông. Để giải tỏa tất cả những khúc mắc này, Công đã nghĩ ra cách giải câu đố bằng việc tìm hiểu về Qúy. Thế là Công tìm cách lén vào phòng đựng hồ sơ của bệnh viện để tìm đọc bệnh án của Qúy năm đó, nhưng lại phát hiện hồ sơ bệnh án của anh không có báo cáo kết luận về cuộc phẫu thuật.
Chuyện này khiến Công cảm thấy có điều gì đó đang nghi ngờ. Theo quy định của bệnh viện, trong mỗi bệnh án của bệnh nhân đều phải có báo cáo kết quả điều trị rõ ràng, thế mà trong hồ sơ bệnh án của Qúy lại thiếu đi bản báo cáo kết luận quan trọng nhất. Lẽ nào bác sĩ chủ trị năm đó quên làm báo cáo hồ sơ, hay là bản báo cáo đó đã bị mất đi do thời gian đã quá lâu rồi?
Đầu tiên Công thông báo sự việc bất thường này cho An, theo đúng kế hoạch An và Viên tìm đến người quản lí hồ sơ của bệnh viện, hỏi xem cô có thấy ai từng điều chỉnh hồ sơ của Qúy hay không. Suy nghĩ một hồi, cô gái mới nhớ ra cách đây vài năm bác sĩ Thường đã từng hỏi đến hồ sơ bệnh án của người này, nói là tham khảo một chút làm nghiên cứu, chỉ có điều ngay ngày hôm sau ông đã trả lại rồi.
Tiếp tục điều tra, Công phát hiện chưa bao giờ có chuyện bác sĩ Thường làm nghiên cứu về học thuật, vậy ông lấy bản hồ sơ bệnh án ấy làm gì chứ?
An đem thắc mắc đó đến gặp bác sĩ Thường. Vào thẳng vấn đề An hỏi: “Hai mươi năm trước ông đích thân phẫu thuật cho anh trai tôi là Kim Qúy, chắc ông biết bản kết luận cuối cùng của cuộc phẫu thuật ấy đang ở đâu chứ?
Bác sĩ Thường đỏ mặt: “Bản báo cáo ấy do chính tay tôi viết, đó là một hồ sơ bệnh án hoàn chỉnh. Mấy năm trước, cái anh chàng Kim Qúy giàu sổi nhờ mỏ đá ấy đã đến tìm tôi, đề nghị hủy đi bản báo cáo bệnh án của mình. Tôi biết anh ta muốn giấu chân tướng vụ phẫu thuật năm đó của mình. Xuất phát từ sự đồng cảm tôi đã nhận lời anh ta. Nào ngờ hai mươi năm sau khi điều trị cho vợ anh ta, tôi lại phải hối hận vì sự đồng ý vội vàng đó của mình”.
Bác sĩ Thường kể lại, hơn hai mươi năm trước, Qúy vì khai mỏ không may bị đá đè bị thương nặng phải vào bệnh viện điều trị. Vị bác sĩ điều trị cho anh ta chính là bác sĩ Thường.
Vết thương của Qúy quá nặng nên phải làm phẫu thuật, đích thân bác sĩ Thường đã xử lí vết thương của anh. Cuộc phẫu thuật được tiến hành trong một ngày một đêm, cái chân của Qúy đã được bảo toàn nhưng lại trở thành người tàn tật suốt đời. kết quả cho thấy Qúy bị một tảng đá to đè phải gây trọng thương, vị trí mà hòn đá đè phải chính là phần háng của anh. Sau khi phẫu thuật bác sĩ Thường mới phát hiện ra “cái đó” của Qúy đã mất đi khả năng của một người đàn ông bình thường. Dưới sự yêu cầu của Qúy bác sị đã không nói ra bí mật này. Vì vậy người biết được bí mật này chỉ có Qúy và bác sĩ Thường cùng hai trợ thủ đã cùng ông làm phẫu thuật cho Qúy.
Vì tai nạn năm đó, Qúy không những trở thành một gã thọt chân mà còn mất đi khả năng của một người đàn ông. Khi biết cái tin khủng khiếp này, An thấy buồn thay cho anh trai mình, cũng cảm thấy đau xót thay cho Lan.
Đến giờ An mới hiểu tại sao anh trai mình lại từ chối hết những đám mai mối quanh vùng, mà lại một mực đòi cưới cô gái từ nơi khác đến. Một người đàn ông không bình thường về thân thể rất có thể sẽ biến thành một người đàn ông không bình thương về tâm lí. Qúy cần có một thứ gì đó để trút hết những bực bội, u uất, những dục vọng bị chôn vùi ở trong lòng biết bao nhiêu năm. Mà Lan lại không may trở thành vật hi sinh của anh.
Ban ngày Qúy vẫn là một con người, thậm chí trong mắt nhiều người anh còn là một người đàn ông giàu có và thành đạt. Thế nhưng khi màn đêm buông xuống, anh lại trở thành con quỷ râu xanh đáng sợ, tàn bạo giày vò thân thể Lan.
Bỗng chốc An hiểu vì sao cứ đêm đến là chị dâu mình lại gào khóc thảm thiết như vậy. Tiếng kêu than xé nát ruột gan ấy không phải là tiếng rên rỉ sung sướng khi đàn ông với đàn bà giao hoan, mà là tiếng gào thét phẫn nộ và tuyệt vọng. Cả tâm hồn và thể xác của Lan đều bị tổn thương nặng nề. Thế nhưng Lan không thể nói ra nhưng đau khổ này với bất kì ai, chỉ có thể âm thầm chịu đựng./.
Kỳ 4: Bùa ngải trở lại
Trước khi lên xe ra về, ông rỉ nhỏ vào tai An: “ Tôi nghĩ nhiều khả năng cậu ấy bị ám, có thể là ma hoặc cũng có thể là bùa ngải. Trước đây cũng có người bị thế này rồi, sau khi gọi thầy đến cúng thì khỏi ngay”.
Sức khỏe của Lan đã từ từ bình phục, tinh thần cũng có biến chuyển tốt. Bác sĩ Thường quyết định cho Lan xuất viện. Ông gọi An đến nói chuyện: “Tình trạng của chị dâu cậu hiện giờ không còn là bệnh trên cơ thể nữa mà là bệnh trong tư tưởng, nói cách khác chính là tâm bệnh. Dù cô ấy đã khá hơn, nhưng khi trở về nhà cậu phải tìm cách bảo vệ cô ấy, đừng để bệnh tái phát sẽ rất nguy hiểm”.
Cố gắng làm theo lời bác sĩ căn dặn, ngay khi vừa từ bệnh viện về đến nhà An đã phân công cho hai thám tử Viên và Công túc trực bảo vệ Lan, nhưng đó lại là câu chuyện của ban ngày. Khi đêm đến Lan vẫn phải về phòng ngủ cùng Qúy, chính điều này làm An và hai thám tử rất lo lắng. Cả ba người bàn nhau nếu như Qúy tiếp tục bạo hành vợ thì buộc lòng phải báo công an để giải thoát cho Lan.
Qúy đang nằm lết dưới nền nhà, bộ dạng rất đáng sợ, mắt đờ đẫn cho dù miệng vẫn mĩm cười nhưng nụ cười kia thật kì lạ.
Thế nhưng ngay từ cái đêm đầu tiên, rồi nhiều đêm sau đó, không ai còn nghe thấy tiếng khóc lóc ỉ oi của Lan. An mừng thầm nói với Công và Viên: “Vậy là anh ấy đã biết sai rồi, mong sau lần này anh Qúy sẽ yêu thương chị dâu nhiều hơn”.
Hơn 5 ngày trôi qua, mọi sự vẫn yên ắng. Niềm vui và sự bình yên đã trở lại với gia đình An, hai thám tử dự tính ngủ nốt đêm nay sáng hôm sau sẽ thanh toán hợp đồng về lại Sài Gòn. Nào ngờ người tính không bằng trời tính, ngay chính trong cái đêm ấy, tiếng khóc la, rên rỉ lại tiếp tục vang lên từ phía phòng ngủ của vợ chồng Qúy. Từ bên trong Lan bật tung cửa chạy thẳng về phía phòng khách kêu thất thanh: “Cứu với, cứu với. Làm ơn cứu tôi với, ông Qúy phát điên rồi”.
Tiếng kêu cứu của Lan đã đánh thức cả khu phố dậy, nhiều người xách đèn chạy về phía nhà An đứng từ cổng nhìn vào một cách đầy tò mò.
Lúc này An, Công và Viên cũng như vợ chồng ông bà Kim vẫn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra. Ông Kim nhanh nhẩu bật đèn sân, còn bà Kim cố gắng trấn an hàng xóm ra về, cùng lúc đó An chạy tới hỏi Lan: “Chị dâu, anh em lại đánh chị à?”. Lan đứng trơ người ra hai tay run lẫy bẫy: “Ông ấy điên rồi”.
Công, Viên và An nhanh như bay đã có mặt tại phòng Qúy, và thật kinh khủng họ đang phải chứng kiến một cảnh tượng mà có nằm mơ cũng không ai nghĩ đến. Qúy đang nằm lết dưới nền nhà, bộ dạng rất đáng sợ, mắt đờ đẫn cho dù miệng vẫn mĩm cười nhưng nụ cười kia thật kì lạ. Toàn thân đều run rẩy, răng nghiến vào nhau kèn kẹt, Qúy đưa tay đập nát hết đồ đạc trong phòng, hai tay anh ta chảy đầy máu đỏ tươi. Công lao đến giữ chặt Qúy, còn Viên thì đánh nhẹ vào đầu Qúy một cái cho Qúy ngất xỉu rồi bế anh ta lên giường nằm.
Vợ chồng ông Kim khóc thét lên vì không biết chuyện gì đang xảy ra với con mình. An bình tĩnh hơn, anh gọi điện cho bác sĩ Thường, may mắn dù đã quá nữa đêm bác sĩ Thường vẫn nhiệt tình tìm đến tận nhà An. Sau một hồi bắt mạch và khám, bác sĩ cho biết: “Thật ra tôi cũng bó tay không biết cậu ấy bị bệnh gì, tim mạch đều bình thường. Tạm thời tôi chỉ có thể kê cho cậu ấy chút thuốc an thần”.
Trước khi lên xe ra về, ông rỉ nhỏ vào tai An: “ Tôi nghĩ nhiều khả năng cậu ấy bị ám, có thể là ma hoặc cũng có thể là bùa ngải. Trước đây cũng có người bị thế này rồi, sau khi gọi thầy đến cúng thì khỏi ngay”.
Không phải không tin lời bác sĩ Thường, nhưng với tình trạng hiện giờ của anh trai An không thể không cân nhắc kĩ càng. Anh quyết định đợi xem tình hình thế nào rồi mới tính tới cách giải quyết.
Khổ nỗi nhiều ngày sau đó, tình hình của Qúy lại càng xấu hơn, anh không ăn uống được, suốt ngày khóc lóc kêu la thảm thiết, tự dùng tay cào xé chính mình. Bao nhiêu thuốc an thần, rồi thuốc bổ cũng vô ích. Trong lúc tuyệt vọng An bàn với cha mẹ tìm thầy về cúng xua đuổi tà ma cho Qúy. Cả nhà thống nhất là vậy, nhưng giờ biết tìm thầy cúng ở đâu ra. Lan nhanh nhẩu: “Hồi trước khi con còn làm ở mỏ đá, có nghe người ta nói về ông thầy cúng ở Đơn Dương, rất giỏi trừ ma đuổi tà”.
Câu chuyện Qúy phát điên nhanh chóng truyền đi khắp làng, người ta kể với nhau rằng nhà họ Kim bị bùa ngải ám. Từ lâu mỏ đá nhà họ Kim đã bị hồn ma dùng ngải ám và nay con ngải ấy đã trở lại ghê ghớm hơn. Ban đầu là con dâu nhà họ, và bây giờ là chồng của cô ta. Rõ ràng đã biết là không thể khai thác nhưng thằng Qúy tham lam quá, giờ phải trả giá là điều hiển nhiên.
Mặc kệ những lời đồn đoán kia, và cũng mặc kệ kế hoạch mời thầy cúng của An. Hai thám tử Công và Viên tuyệt nhiên không tin có chuyện bùa ngải trên đời. Trong khi An lên Đơn Dương mời thầy về cúng, hai thám tử vẫn âm thầm ở lại tiếp tục điều tra. Và mục tiêu lần này Công xác định chính là Lan. Lan vốn dĩ là nạn nhân, là người bị hại, cô ấy đã chịu rất nhiều thiệt thòi tại sao thám tử Công lại đặt nghi vấn với Lan. Liệu Lan có dính líu gì đến chuyện này?./.
Kỳ 5: Người đưa tin
Hai mươi năm sau lòng tham ấy lại một lần nữa trỗi dậy và mạnh mẻ hơn bao giờ hết…
Việc thám tử Công đưa Lan vào tầm ngắm không phải là không có cơ sở. Nguồn căn của chuyện này xuất phát từ hôm Qúy trổ điên, trước khi bác sĩ Tường ra về ông đã rất nhanh nhét vào tay Lan một mảnh giấy nhỏ, và hành động này đã không thể qua được con mắt tinh nghề của Công. Nhất định phải tìm cho bằng ra nội dung trên mảnh giấy, Công tin rằng sự thật cũng sẽ từ đây mà sáng tỏ.Trong khi Công theo dõi Lan tại nhà, thì Viên sẽ là người giám sát bác sĩ Thường.
Trước khi An lên xe đi Đơn Dương, cậu ta và Công đến phòng thăm Qúy. Dường như sau một đêm ngủ say Qúy đã lấy lại tinh thần đôi chút, mặc dù đang bị trói chặt trên giường anh ta vẫn gượng dậy nhìn An rồi nói nhỏ: “Em đi tìm người chữa bệnh cho anh đấy à”. Nghe đến đây nước mắt An không kìm được: “Em đi nhanh rồi sẽ về ngay thôi, anh đừng lo”. Nói rồi, An quay lưng thật nhanh bước ra khỏi phòng. Trong giây phút đó, Công có cảm giác Qúy không bị bệnh gì cả, anh ta rất bình thường, từng lời nói hành động của anh ấy đầy ắp tính người. Một người như vậy sao có thể xem là một kẻ điên, kẻ bị ám được chứ.
Khi Công còn chưa kịp ra khỏi phòng thì anh nghe có tiếng chân người đến, đoán ngay đó là Lan, anh nép mình vào sau cánh cửa rồi âm thầm quan sát xem Lan sẽ nói gì với Qúy.
Tuy nhiên, cô ta không nói gì cả, mà chỉ mang đến cho Qúy một ly nước. Rồi dùng muỗng múc từng miếng từng miếng nước ân cần đút cho Qúy uống. Qúy nhìn vợ trìu mến: “Em đừng lo, anh sẽ hết bệnh ngay thôi”. Lan vẫn im lặng không nói không rằng, sau khi cho Qúy uống nước xong, cô ra rời khỏi phòng ngay.
Chưa đầy nửa tiếng sau khi Lan rời khỏi, Qúy lại phát bệnh, anh kêu khóc, gào thét. So với lúc Công mới đến Qúy như trở thành một con người khác, vô thức và điên cuồng. Ông bà Kim vội vàng chạy đến tìm đủ mọi cách trấn an con trai trong tuyệt vọng và đau đớn.
Chỉ trong một thời gian ngắn không có tác động tâm lí nào từ bên ngoài tại sao Qúy lại phát bệnh nhanh đến vậy. Không còn nghi ngờ gì nữa, rõ ràng ly nước mà Lan vừa mang vào cho Qúy uống có vấn đề. Ngay lập tức Công đi vào phía nhà bếp, rất may mắn chiếc ly vẫn còn trong chậu, Công mang ngay chiếc ly đến một bệnh viện lấy mẫu nước còn xót lại trong ly cho các bác sĩ xét nghiệm xem có thành phần độc tính nào hay không. Qủa nhiên, trong nước có thuốc, đây là một loại thuốc có tính năng kích thích làm rối loạn thần kinh, người uống phải thuốc này sẽ bị mất kiểm soát, mất khả năng điều khiển hành vi.
Theo suy đoán của Công, nhiều khả năng thuốc này là do bác sĩ Thường cung cấp cho Lan. Vậy mục đích thật sự của hai người này là gì?
Cùng lúc đó, Viên gọi điện cho Công thông báo tình hình về phía bác sĩ Thường. Theo kết quả điều tra, ông Thường ngoài công việc ở bệnh viện, ông còn có đam mê với nghề khai thác đá, đơn giản vì nghề này nhanh giàu. Hai mươi năm trước khi tiến hành phẫu thuật cho Qúy, ông Thường phát hiện ra đây là một đại gia trong nghành khai thác đá và là người sở hữu mỏ đá có trữ lượng lớn khổng lồ. Rất thèm thuồng mỏ đá của Qúy, ông Thường nhiều lần đề nghị hùn vốn khai thác chung nhưng điều bị Qúy từ chối. Qúy tâm sự thật lòng vì mình không sinh được con nên từ lâu đã sang tên toàn bộ tài sản, đất đai cho em trai Kim An của mình.
Hai mươi năm sau lòng tham ấy lại một lần nữa trỗi dậy và mạnh mẻ hơn bao giờ hết. Đó là khi ông Thường phát hiện Lan là vợ của Qúy, lợi dụng việc Lan bị Qúy bạo hành, lợi dụng sự căm thù của cô ta ông đã rủ Lan tham gia phi vụ này. Ông Thường quyết đánh canh bạc cuối cùng để độc chiếm cho bằng được mỏ đá của Qúy.
Âm mưu được vạch ra một cách tinh vi như sau, ông đưa cho Lan một thứ thuốc có chức năng gây rối loạn thần kinh, rồi bảo cô mỗi ngày cho Qúy uống một ít, uống cho đến khi công việc của ông thành công, ông sẽ cho cô 500 triệu tiền mặt để cô có thể bỏ đi nơi khác lấy chồng. Vì số tiền quá lớn Lan tình nguyện trở lại nhà họ Kim làm người đưa tin cho ông Thường.
Khi Qúy phát điên, ông Thường tin chắn rằng nhiều người sẽ nghĩ ngay đến câu chuyện bùa ngải ám đã xảy ra rất lâu từ thời ông nội của Qúy. Nhân cơ hội đó ông sẽ tác động để An mời thầy cúng về giải hạn. Vị thầy cúng dỏm mà ông đã mua chuộc trước, công việc của thầy cúng này là khuyên An bán gấp mỏ đá để giải ngải cho anh trai mình.
Tuy nhiên tin ông Qúy bị điên vì ngải ám truyền đi khắp nơi, chắc chắn không ai dại gì bỏ tiền ra mua. Và lúc đó ông Thường lại tiếp tục cho mình đóng vai người tốt đồng ý mua lại mỏ đá giúp An với một cái giá thật mềm.
Vậy là không cần mất nhiều công sức, mỏ đá mà nói chính xác hơn là mỏ vàng của gia đình Qúy nghiểm nhiên thuộc về quyền sở hữu của ông Thường.
Về phần Lan, ban đầu cô nghĩ mình lấy được một người chồng giàu có sau này sẽ có cuộc sống hạnh phúc, nào ngờ đó chỉ là một cuộc sống có danh mà không có phận. Lan quyết tâm đánh lại canh bạc cuộc đời mình, kiếm một số tiền cao chạy xa bay, vì suy nghĩ đó mà cô không ngần ngại bắt tay với ông Thường làm chuyện xấu hại chính người chồng của mình.
Toàn bộ sự thật nhanh chóng được Công và Viên thông báo đến An, nghe xong An vội vã quay trở lại nhà. Hành động đầu tiên của anh là đưa anh trai mình đến bệnh viện điều trị. Riêng Lan vì quá xấu hổ cô đã lặng lẽ bỏ đi với hai bàn tay trắng. Kế hoạch của ông Thường thất bại thảm hại dưới tay Thám tử Đà Nẵng.
* Tên nhân vật đã được thay đổi để đảm bảo tính bảo mật cho khách hàng.
THÁM TỬ ĐÀ NẴNG, CÔNG TY THÁM TỬ TƯ ĐÀ NẴNG