Tôi và An thân với nhau từ nhỏ, có cái kẹo cũng chia đôi. Lên cấp 2 nhà tôi chuyển về khu biệt thự cao cấp, hai đứa vẫn thân thiết. Hàng tuần, tôi được cô giúp việc đèo xe máy về nhà cũ chơi với An.
Sau này, tốt nghiệp cấp 3, tôi sang nước ngoài học tập rồi định cư, An trượt đại học, đi học nghề làm tóc, lấy chồng sinh con sớm.
Bình thường tôi và bạn vẫn liên lạc với nhau qua email và điện thoại. Không rõ lý do gì, một thời gian, tôi mất liên lạc với An. Gọi điện tổng đài báo thuê bao đã cắt. Hàng chục thư điện tử gửi đi không có hồi âm.
Tôi kết hôn với người bản địa, sinh con, bận rộn chăm sóc gia đình, bẵng đi vài năm, cô bạn chỉ còn là kỷ niệm trong ký ức.
Thi thoảng đưa chồng con về Việt Nam thăm bố mẹ, tôi thử dò la tin tức An nhưng vô vọng. Căn nhà cũ, cửa tiệm An làm tóc đều đã sang tên, đổi chủ.
Thế rồi, bố mẹ tôi xảy ra mẫu thuẫn, đưa nhau ra tòa ở tuổi 55. Nguyên nhân khiến họ tan vỡ vì bố tôi có bồ. Mẹ tôi nhiều năm làm hậu phương, phụ giúp chồng kinh doanh, gây dựng cơ nghiệp. Bà dành cho ông tình yêu tuyệt đối. Suốt bao năm qua, bố tôi cũng chưa bao giờ làm mẹ thất vọng.
Vậy mà ở tuổi này, bố tôi vẫn còn bị sa ngã bởi người đàn bà khác, mang tiền của cung phụng, đắm đuối trong cơn mê tình ái với nhân tình. Điều đó như gáo nước lạnh, dội thẳng vào mặt mẹ tôi. Bà không cam tâm nên quyết định chia tay.
Thủ tục ly hôn nhanh chóng hoàn thiện, số tài sản chung tòa án chia làm 3 phần, trong đó tôi được 1 phần, còn lại là chia đôi cho bố mẹ. Căn biệt thự được bố mẹ sang tên cho tôi cách đây 5 năm. Khi ly hôn, bố tôi chuyển đến sống cùng bồ trong căn nhà ông mới mua.
Hậu ly hôn, mẹ tôi bị khủng hoảng nặng nề, mất ngủ triền miên. Cô giúp việc phải giám sát 24/24 giờ vì sợ bà nghĩ quẩn, uống thuốc ngủ tự tử. Tôi thu xếp công việc, về Việt Nam nửa năm, động viên, an ủi mẹ.
Người giúp việc kể, tình trạng mẹ tôi khá bất ổn, bác sĩ khuyên đưa vào viện điều trị nhưng bà không đồng ý. Cô còn thông báo, bố tôi sắp cưới cô bồ trẻ đẹp, người phụ nữ đó là một người quen của tôi.
Nghe cô nói lấp lửng, tôi thấy khó hiểu, căn vặn cô suốt buổi tối. Tuy nhiên, cô không nói gì, chỉ bảo tôi muốn biết rõ thì đến đám hỏi của bố tôi vào chủ nhật sẽ biết mọi chân tướng.
Theo lời người giúp việc, sáng chủ nhật tôi đến nhà bố từ sớm. Những tráp ăn hỏi kết hoa đẹp mắt đã sẵn sàng. Hàng xe dài nối đuôi nhau, xếp ngoài đường, chờ đến giờ đẹp là xuất phát.
Con gái xuất hiện đột ngột, bố tôi có vẻ bất ngờ. Bất chợt, tôi thấy tấm ảnh cưới mới chụp của bố, cô dâu xinh đẹp rạng ngời không ai khác là An – cô bạn thuở thiếu thời của mình. Tôi lặng người trong giây lát rồi hỏi cất giọng run run hỏi bố: ‘Đây có phải kẻ thứ 3 phá vỡ hạnh phúc của bố mẹ không?’.
Ông phân bua, mọi sự không phải do An mà thực tế là ông đã hết tình cảm với mẹ tôi. Trước đây, An lấy phải người chồng nghiện ngập, cờ bạc, bao nhiêu tiền bạc đội nón ra đi. An phải bán nhà trả nợ cho chồng. Khi anh ta vào tù vì gây gổ, đánh nhau, cô ấy làm đơn ly hôn, đưa con vào Nam sinh sống.
Trong chuyến ra Bắc giỗ mẹ, An gặp lại bố tôi. Giữa hai người nảy sinh tình cảm, quan hệ nam nữ, bất chấp cô ấy là bạn của tôi. Tức giận, tôi không nghe hết câu chuyện, đập tan luôn bức ảnh cưới của họ và bỏ về.
Về nhà, tôi ấm ức khóc, cô giúp việc thở dài, khuyên tôi bình tâm. Tất cả mọi chuyện đã xảy ra rồi, giờ suy nghĩ thêm chỉ khiến tôi mệt mỏi.
Cô tiết lộ, chính An là người đến nhà, tung hê chuyện bố tôi ngoại tình cho mẹ tôi biết. Ban đầu bố tôi chỉ xác định qua lại bên ngoài vui vẻ, vẫn đối xử tử tế với vợ nhưng từ khi An gặp mẹ tôi, mọi chuyện mới bung bét. Giọt nước tràn ly, mẹ tôi chỉ trích cay nghiệt chồng, vô hình chung, đẩy ông về phía bồ.
Có nằm mơ, tôi không dám nghĩ cô bạn thân dám gây ra chuyện động trời, trái đạo lý đến vậy. Tôi phải làm gì để giúp mẹ đây? Xin hãy cho tôi lời khuyên!