Tôi có 2 con. Vợ chồng sống cùng bố mẹ chồng đã 5 năm nhưng thực sự có quá nhiều chuyện xảy ra và mọi người đều cho là lỗi của tôi. Chồng tôi làm công việc gia đình cùng bố mẹ chồng, tất cả tiền bạc đều do mẹ chồng nắm giữ chi tiêu.
Khi cần tiền thì chồng lấy, chưa bao giờ mẹ chồng đưa tiền để tôi chi tiêu những khoản cá nhân của mình. Gia đình chồng không cho tôi đi làm công ty, bảo nếu muốn đi làm thì ra khỏi nhà này. Chăm hai con, nhiều lúc tôi cảm thấy thiếu thốn tiền bạc, thương các con khi không có điều kiện, ngay cả đi chơi tại khu vui chơi như bao trẻ khác cũng không được.
Từ hôm đó, chồng vô tâm với tôi, nói chỉ coi tôi là mẹ của các con chứ không xem là vợ, cũng không gần gũi với tôi, luôn xưng tao mày và chửi dù tôi nói chuyện bình thường. Giờ tôi cảm thấy rất bế tắc. Tôi không muốn ly hôn vì sợ các con bất hạnh nhưng sống thế này khác nào bị giam lỏng, không có chút tình cảm nào. Rất mong nhận được lời khuyên từ mọi người.
Tôi mượn tiền để kinh doanh online nhưng rất nhiều lần không thành công và gia đình cũng ra sức ngăn cấm. Chồng tôi thậm chí còn gay gắt hơn cả bố mẹ chồng nên tôi từ bỏ. Gần đây, tôi xin đi làm nhưng ông bà không cho, còn mắng chửi thậm tệ và mời bố mẹ đẻ tôi vào để dằn mặt, nói là tôi chỉ việc ở nhà làm việc nhà còn không nên hồn. Trước mặt bố mẹ vợ, chồng nói tôi ngu, đầu toàn rác. Bố mẹ tôi ở thế bị động, họ nói sao nghe vậy rồi cho rằng tất cả lỗi do tôi. Thử hỏi tôi đi làm để lo cho con mình thì có gì sai? Họ nói ở chung nhà thì họ có quyền, cho làm gì mới được làm.