Tôi với Nga yêu nhau trong suốt 4 năm đại học. Nga còn hứa rằng dù bất cứ điều gì xảy ra, cô ấy cũng sẽ luôn cùng tôi vì cuộc đời cô ấy không thể thiếu tôi. Tôi yêu Nga và luôn tin vào tình yêu của chúng tôi.
Nhưng đúng là cuộc đời không đẹp như mơ. Khi ra trường, bố tôi bị bệnh nặng, tôi phải gác lại ước mơ xin việc ở Hà Nội để về quê chăm sóc bố. Lúc chúng tôi chia tay, Nga khóc lóc thề thốt sẽ đợi tôi, bao lâu cũng đợi.
Gần 1 năm sau, bố tôi đỡ bệnh, tôi trở lại Hà Nội để tìm kiếm việc làm, thì mới ngã ngửa Nga đã yêu người đàn ông trong lúc tôi về quê chăm bố. Anh ta là giám đốc một doanh nghiệp về gạch ngói, hơi già nhưng giàu có. Tôi như người mất hồn, sau một thời gian dài mới lấy lại được cân bằng.
Tôi lao vào công việc và tự nhủ, nếu chưa thành công tôi sẽ không yêu bất cứ ai. Công việc của tôi khá thuận lợi. Đến nay, sau 12 năm ra trường, tôi đã tự gây dựng được một công ty riêng với gần 100 nhân viên. Tôi cũng đã xây dựng gia đình và có 2 con trai ngoan ngoãn, thông minh. Tôi khá hài lòng với cuộc sống bên cạnh người vợ đảm đang, yêu thương chồng con còn công ty thì ngày càng lớn mạnh.
Mới đây, tôi được biết chồng Nga làm ăn thua lỗ số tiền rất lớn, đang bị tạm giam và nhiều khả năng vướng vòng lao lý. Mẹ con Nga đang phải tá túc nhờ nhà người quen, vì đến tiền thuê nhà cô ấy cũng không lo nổi.
Biết Nga gặp khó khăn như thế, tôi cũng muốn giúp Nga có một chỗ ở ổn định. Nhưng nghĩ đến chuyện cô ấy đã phản bội tôi trong lúc gia đình tôi khó khăn nhất lại khiến tôi suy nghĩ.
Thực sự, giờ đây tôi rất trăn trở, không biết mình nên làm thế nào cho đúng, dù sao tôi với cô ấy cũng đã có 4 năm đẹp đẽ bên nhau, nhưng nghĩ lại chuyện cũ, tôi vẫn còn giận cô ấy lắm./.