Năm nay, tôi 35 tuổi và từng đổ vỡ hôn nhân, hiện đang sống cùng con trai lên 7 tuổi. Chồng cũ của tôi là người rượu chè, cờ bạc, vu phu khiến tôi không chịu đựng được phải ly hôn khi con mới lên 2 tuổi.
Sống cảnh làm mẹ đơn thân 5 năm, nhiều lúc tôi thấy tủi thân vô cùng vì đi đâu làm gì cũng lủi thủi hai mẹ con. Trước đây, tôi tự hứa sẽ không dính đến chuyện hôn nhân một lần nữa nhưng càng ngày, tôi lại thấy mình cần một bờ vai để tựa vào.
Và rồi, tôi gặp anh trong một lần đi giao lưu văn nghệ cùng cơ quan. Anh hơn tôi 3 tuổi và ly hôn vợ gần hai năm. Chúng tôi quen nhau khoảng sáu tháng và đã về ra mắt hai gia đình.
Sau khi chia tay, vợ anh cùng con gái đã về nhà ngoại ở, cách xa nhà anh tầm 70 km và anh chu cấp tiền hàng tháng. Anh đang sống cùng ba mẹ, nếu cưới nhau, tôi sẽ đưa con về làm dâu nhà chồng.
Tôi thấy chuyện đó cũng bình thường, thỉnh thoảng tôi vẫn đưa con sang thăm ba mẹ chồng cũ. Anh kể, hàng tháng, anh qua nhà ngoại thăm con hoặc vợ cũ sẽ đưa con sang bên nội. Anh không muốn con gái thiếu thốn tình cảm của hai bên gia đình nội ngoại.Tôi thấy hoàn cảnh anh không quá phức tạp, gia đình anh cũng đồng ý cho con tôi ở chung nên không mấy đắn đo. Nhưng cách đây mấy tuần, vợ cũ đưa con gái về thăm ba và ông bà nội đã ở lại nhà anh.
Khi tôi hỏi lý do chia tay với vợ cũ, anh rất mập mờ, nói chung chung: “Do không hợp nhau”. Đôi lần qua nhà anh chơi, tôi thấy mẹ anh nhắc tới vợ cũ với tình cảm quý mến. Ngay trong phòng ngủ của anh, vẫn treo hình cưới của hai người và để bàn trang điểm của vợ cũ.
Tôi không thích điều này nên đã nói với anh, anh hứa khi nào chúng tôi cưới nhau sẽ dọn dẹp cất hết đi. Nhưng chuyện lần này khiến tôi thật sự băn khoăn. Vì muốn tạo thiện cảm với nhà chồng, biết con gái anh về chơi, tôi có ghé qua chở bé đi sắm đồ.
Bởi thế, tôi mới vô tình biết được, mỗi khi anh qua thăm con hoặc vợ cũ đưa con về nội, hai người vẫn ngủ chung giường. Tôi không hiểu tại sao đã ly hôn mà vẫn có thể ngủ chung được.
Tôi vốn thẳng tính nên đã hỏi anh chuyện đó có thật không, anh thừa nhận là có. Anh giải thích với lý do cực kỳ đơn giản, do con muốn ngủ cùng ba mẹ nên mới ngủ chung với vợ cũ và con, giữa hai người không làm gì quá giới hạn. Tôi nghe nhưng không tin, nếu không còn tình cảm thì làm sao có thể ngủ chung giường được, còn có làm gì hay không thì chỉ có họ mới biết.
Ngay cả tôi và chồng cũ, mỗi lần gặp nhìn mặt nhau còn khó, cố gắng lắm mới hỏi han được dăm ba câu chứ nói gì đến chuyện ngủ chung. Anh còn trách tôi, chưa gì đã ích kỷ, so đo với một đứa trẻ.
Anh bảo: ‘Anh không tính toán gì khi em muốn đưa con về sống chung sau khi cưới. Vậy mà giờ em còn khó chịu với mong muốn nhỏ nhoi của con anh’. Tôi nói thẳng, tôi rất quý con gái anh nhưng vấn đề không nằm ở nó mà ở chuyện người lớn giữa anh và vợ cũ. Vì chuyện này mà chúng tôi gây sự lần đầu tiên kể từ lúc quen nhau.
Thấy thái độ của anh không rõ ràng nên tôi thực sự băn khoăn chuyện cưới xin. Chẳng lẽ sau này, mỗi lần con gái anh muốn ngủ cùng ba mẹ thì tôi phải chấp nhận anh chung giường với vợ cũ sao. Lúc nào anh cũng nói thương con thiệt thòi còn không hề vấn vương gì với vợ cũ cả nhưng tôi không yên tâm.
Từng đổ vỡ hôn nhân, tôi rất sợ khi phải đối mặt với những biến cố trong gia đình. Chẳng thiếu gì trường hợp, vợ cũ trở thành ‘con giáp thứ 13’ trong cuộc hôn nhân mới của chồng.
Tôi mong nhận được lời khuyên từ mọi người, có phải do tôi nghĩ nhiều và ích kỷ như lời anh nói mới trầm trọng hoá mọi chuyện không? Tôi có nên cưới anh khi trong lòng đầy rẫy những băn khoăn về mối quan hệ không rõ ràng giữa anh và vợ cũ…