Vợ tôi kém tôi 5 tuổi, là người cùng quê.10 năm trước, chúng tôi cưới nhau. 1 năm sau cưới, cô ấy sinh cho tôi 2 cậu con trai.
Các con ra đời nhẹ cân, yếu ớt nên hai vợ chồng rất vất vả.
Để có tiền mua sữa cho con, chúng tôi phải làm đủ việc, từ chạy xe ôm, đi phụ hồ đến cày thuê cuốc mướn cho người dân trong làng.
Một lần, có anh Việt kiều Đức về quê tôi xây nhà cho bố mẹ. Thấy tôi làm phụ hồ nhanh nhẹn lại thật tính nên đã cho tôi sang Đức cùng.
Ở xứ người, anh ấy có một nhà hàng ăn uống. Khách đến rất đông. Tôi không biết tiếng, lại thô kệch, xấu xí nên lúc đầu chỉ được ở phía trong rửa bát, quét dọn và làm tất cả những công việc nặng nhọc. Hết giờ bán hàng, tôi làm osin, giặt giũ, lau nhà cho chủ.
Đêm xuống, tôi ngủ ở quán, trông nom đồ đạc. Khi đã thành thạo hơn, tôi mới được giao thêm việc trong khu nấu nướng. Việc nào được giao, tôi cũng cố gắng hoàn thành thật tốt, nhẫn nhịn thật nhiều chỉ mong sao kiếm được đồng tiền, gửi về quê cho vợ.
Gần 5 năm ở xứ người, tôi gửi về cho vợ tất cả là hơn 2 tỷ đồng. Vợ tôi xây một căn nhà, mua xe máy và chi tiêu nuôi con, còn lại 1,2 tỷ đồng, tôi bảo cô ấy gửi ngân hàng, chờ tôi về rồi tính chuyện làm ăn.
Tháng 9 vừa rồi, tôi về nước. Những tưởng, vợ chồng gặp nhau sau bao ngày xa cách thì sẽ vui lắm. Nào ngờ, cuộc vui không kéo dài lâu. Khi tôi muốn rút tiền để mua mảnh đất ở thị trấn thì vợ tôi tái mét mặt. Cô ấy nói vòng vo một hồi rồi mới thú nhận đã cho vị đại gia vay tiền đầu tư kinh doanh.
Người này có công ty sản xuất thiết bị y tế. Khi vay, ông ấy hứa sẽ trả lãi cao gấp đôi so với ngân hàng. Tuy nhiên, kể từ khi cho vay đến nay, vợ tôi chưa thu được đồng lãi nào.
Tôi ngược xuôi tìm hiểu thì được biết, người đàn ông này đã lừa vay của rất nhiều người trong huyện tôi. Nhưng vợ tôi là người cho vay nhiều nhất.
Bây giờ, công ty của ông ấy đã phá sản, không ai tìm được ông ấy ở đâu.
Tôi nghe tin như muốn ngã quỵ. Vì đó là toàn bộ mồ hôi nước mắt của tôi suốt mấy năm trời ở xứ người.
Cay đắng hơn, có người còn nói với tôi, ông ta và vợ tôi là nhân tình. Hai người đã qua lại với nhau một thời gian dài, trước khi ông ta đổ nợ, bỏ trốn.
Tôi về nhà tra hỏi vợ, cô ấy chối cãi nhưng cuối cùng cũng thừa nhận.
Tôi đau đến thấu tận tim gan. Mấy hôm nay, tôi bắt cô ấy ở trong phòng, suy nghĩ về hành động của mình rồi tự nhận hình phạt.
Tôi cũng muốn tìm gã đàn ông kia để đòi tiền và trút giận. Nhưng tôi chưa biết phải bắt đầu từ đâu?
Mong mọi người giúp tôi, cho tôi lời khuyên thấu đáo.