Ngày tôi lên xe hoa về nhà chồng ai cũng chúc mừng tôi có một gia đình chồng giàu có và nề nếp. Tôi cũng nghĩ mình đã gả vào một gia đình tử tế như nhà chồng rất là may mắn. Nhưng điều may mắn hơn ở đây đối với tất cả mọi người phụ nữ khi về làm đều rất sợ trong mối quan hệ với mẹ chồng, tôi may mắn gặp được một người mẹ chồng đầy tâm lý và yêu thương tôi như con gái ruột của mình. Bà biết tôi rất ham công tiếc việc nhưng sợ tôi vất vả nên bà đã khuyên nhủ tôi thôi việc ở nhà với bà cho vui. Bố chồng mất sớm chồng tôi lại là con trai một nên bà ở nhà một mình rất bùn nên muốn tôi ở nhà cho vui. Thế là tôi thương mẹ chồng và nghĩ nhà chồng giàu không cần mình phải đi làm. Sau khi bàn giao công việc xong ở công ty thì tôi nghĩ làm ở nhà phụ mẹ chồng trong công việc nội trợ. Nhưng mẹ chồng tôi không cho tôi làm gì hết cứ bắt tôi lên phòng nghĩ chồng tôi thì vì công việc nên thường đi công tác xa nhà.
Rồi khi tôi thông báo cho gia đình chồng rằng tôi đã có thai hơn hai tháng thì không cần phải nói mẹ chồng tôi vui đến mức nào. Bà tìm mọi món ăn bổ dưỡng cho tôi thây đổi khẩu vị để khỏi ngán, nhưng khi tôi bị nghén bà cũng cố gắng nấu những món mà tôi ăn được để tôi bổ dưỡng. Tôi cứ nghĩ như vậy là mình quá may mắn và hạnh phúc rồi khi tôi sinh được một đứa con trai kháu khỉnh. Khi tôi sinh chỉ có mẹ chồng và người nhà bên cạnh, chồng tôi đi công tác xa nên không về kịp.
Nhưng đời không ai biết trước được tương lai, khi tôi sinh con được hai tháng thì một hôm mẹ chồng tôi vào phòng tôi đưa cho tôi một sấp tiền và cái vali đựng quần áo của tôi và con trai tôi. Mẹ bảo tôi rời khỏi nhà khoảng 20 ngày sau thì hãy về lại, bà còn dặn tôi rằng không được về nhà mẹ đẻ. Tôi nghi ngờ hỏi thì bà không nói chỉ nói hãy tin bà tình thương bà dành cho tôi vẫn như xưa. Vì thương mẹ nên tôi đã bế theo con trai rời đi taxi mà mẹ tôi đã gọi sẵn ở dưới nhà đi ra ngoài ngoại thành thuê khách sạn ở. Nhưng tôi vẫn cứ không an tâm về nhà chồng tôi sợ chồng tôi xảy ra chuyện mẹ chồng sợ tôi đau lòng nên mới để cô rời nhà. Nhưng vì đã hứa với mẹ cô không thể về nhà lúc này nên cô đã lên mạng tìm một công ty thám tử để nhờ hỗ trợ. Cô không tiện đi đến văn phòng nên cô đã trao đổi qua điện thoại và có nhân viên đến lấy thông tin và thu tiền tận nơi.
Cô nhờ thám tử giám sát xem nhà chồngcô những ngày gần đây có xảy ra sự việc gì không. Khi thám tử đến nhà cô thì thấy mọi chuyện vẫn bình thường nhưng mà điều lạ ở đây là thám tử báo về với tôi nhà chồng tôi có xuất hiện một người nữ và một đứa bé khoảng hai tháng tuổi sống trong nhà. Thám tử hỏi thăm những người xung quanh thì được họ cho biết đây là con dâu và cháu của nhà chồng tôi. Tôi bắt đầu nghi ngờ vì từ trước tới giờ tôi có nghe mẹ chồng nói rằng mình còn con trai nào nữa đâu. Tôi đã nhờ thám tử điều tra xem người phụ nữ đó là ai và có quan hệ gì với gia đình chồng tôi. Hai ngày sau các thám tử đưa những tông tin mà tôi không nghĩ rằng sẽ xảy ra. Người phụ nữ này tự xưng là vợ của chồng tôi là con dâu của mẹ chồng tôi, đứa con của cô ta là cháu trai của gia đình chồng tôi. Tôi không muốn tin vào những điều mà mình nghe được nhưng khi nhìn những tấm hình thám tử chụp lại được là hình ảnh mẹ chồng tôi bồng đứa con của người nữ đó đi qua hàng xóm chơi và nói đây là cháu nội của mình. Nếu như không có thám tử đỡ thì chắc có lẽ tôi đã làm rơi con trai xuống đất.
Tôi hốt hoảng nhờ thám tử chở hai mẹ con tôi về lại nhà chồng, người mở cổng cho tôi là một người phụ nữ đang bế một đứa bé được gọi là cháu nội của nhà chồng tôi. Khi gặp tôi người phụ nữ hỏi tôi là ai, tôi không trả lời mà hỏi lại cô là ai thì người phụ nữ không ngại mà nói với tôi cô ta là con dâu của nhà này. Tôi không dám tin vào nhưng gì cô ta nói, tôi muốn vào nhà để gặp mẹ chồng và chồng hỏi cho rõ ràng đang lúc tôi muốn vào thì mẹ chồng của tôi xuất hiện. Nhìn thấy tôi thì mặt bà tái mét, tôi lao về phía bà để hỏi thì bà chỉ khóc không nói gì. Sau khi bình tĩnh lại bà kể với tôi chuyện chồng tôi có gian díu với một người phụ nữ ở ngoài làm cho cô ta có thai cùng thời gian với tôi. Ngày tôi sinh anh không về được là do ở cùng cô ta lúc sinh, cô ta muốn nhà chồng tôi phải thừa nhận nếu không sẽ làm ầm lên. Nên ngày hôm đó mẹ tôi mới giục tôi đi gấp như vậy. Bà không muốn tôi biết để tôi phải khổ tâm bà sẽ tự giải quyết được sau đó sẽ đón mẹ con tôi về. Đúng lúc này chồng tôi đi làm về thấy tôi biết tôi đã biết hết mọi chuyện nên anh đã quỳ xuống và xin tôi tha thứ.
Tôi chỉ lặng lẽ nhìn từng người đứng trước mặt những người đã làm cho cuộc sống của tôi bị xáo trộn và đầy nỗi đau. Tôi âm thầm nhận con từ thám tử và nhờ thám tử chở mẹ con tôi đi đến nhà mẹ ruột của tôi. mặc dù tôi rất thương mẹ chồng tôi nhưng tôi không thể sống với người chồng như vậy nên đã rời đi. Suốt đời tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho người chồng phản bội khốn nạn của mình, tôi sẽ không bao giờ quay về căn nhà đó nữa.